Ở ẩn
Phạm
Xuân Trường
(Tặng
nhà văn Đặng Văn Sinh)
Thế gian hội chứng mặt đường
Sao ông ngoảnh mặt xây tường
cho cao
Rằng thưa: Bớt sự ồn ào
Bớt đi những thứ vênh vao
mỏng dầy
Núi đồi ngủ dưới bóng mây
Một vườn vải biếc rụng đầy
tiếng chim
Một đời thừa thãi đức tin
Về đây sống chậm lặng im mà
ngờ
Trang văn quằn quại trong mơ
Bảng đen phấn trắng bạc đầu
Giờ về đối mặt bể dâu cõi
người
Thơ đồng nát, văn chết trôi
Báo chí nghị quyết gọi người
bán cân
Nửa đời ăn bả phù vân
Trường Sơn máu ngập bàn chân
rụng rời
Qua hà phận tốt tả tơi
Mảnh bom ký ức chân trời thì xa...
Thảnh thơi rau cải vườn nhà
Rượu ngang bệt đất quả cà ròn
tan
Ông ngồi đọc Chu Văn An
Rưng rưng đôi mắt hai hàng lệ
khô
Một đời Nguyễn Trãi vì vua
“Thỏ khôn đã chết” ông thua
cuộc cờ
Rừng chiều tu hú bơ vơ
Tiếng kêu oan khuất ơ hờ dội
lên
Mặc đời trắng hoá thành đen
Trung ngôn Bến Tắm có tên một
người
Giã từ màn trướng thịt xôi
Ông về ở ẩn viết lời cuồng
phong.
Hải Phòng, 06 tháng 5 năm 2013
P.X.T
* Tên các truyện ngắn của ĐVS
Nguồn: trannhuong.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét