Nhãn

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Chiến tranh biên giới tháng 2 năm 1979

TBT LÊ DUẨN:CHUẨN BỊ ĐỐI PHÓ VỚI 1,5 TRIỆU QUÂN XÂM LƯỢC; ĐẠI TƯỚNG VĂN TIẾN DŨNG: SAO LẠI KHÔNG NGHĨ TRUNG QUỐC SẼ TỐT VỚI TA ?

Đại tá Quách Hải Lượng

Nguyên Trưởng phòng tác chiến Quân chủng phòng không

Nguyên tùy viên quân sự Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh.



Điều đầu tiên tôi thấy cần cảm ơn TBT Lê Duẩn là con người sắc sảo, phát hiện sớm nhất, vào khoảng tháng 8/1978, lúc đó tôi đã là Trưởng phòng tác chiến Quân chủng phòng không được mời lên nghe ở Học viện quân sự cấp cao, lúc đó tôi mang quân hàm Trung tá, lên nghe đồng chí Lê Duẩn nói chuyện. Lúc đó bế mạc lớp đào tạo cán bộ quân sự cao cấp. Đến nơi, đồng chí Lê Duẩn bắt đóng tất cả các cửa sổ, tất cả mọi thứ không được để trên mặt bàn, không được ai ghi âm...Đồng chí Lê Duẩn cầm một tập giấy và nói: Tôi rất buồn vì phải trả lời các đồng chí đây, tại sao các đồng chí là cán bộ quân sự mà không đồng chí nào hỏi tôi về vấn đề quân sự, toàn hỏi tôi về vấn đề kinh tế; Đành rằng các đồng chí có quyền góp ý kiến cho TBT về vấn đề kinh tế; là cán bộ quân sự phải hỏi về vấn đề quân sự, nhung không có. Hôm nay tôi không trả lời về các vấn đề trong tập giấy này...Nói xong ông vứt tập giấy sang một bên...
 Tất cả sững sỡ và ngạc nhiên khi ông nói: Chúng ta chuẩn bị đánh lại 1,5 triệu quân xâm lược Trung Quốc; lúc đó là tháng 8/1978..Sau đó về thì Quân chủng Phòng không đã chấp hành cái lệnh đó, chúng tôi đã bố trí theo hướng chống xâm lược Trung Quốc...Hệ thống phòng không đã chuẩn bị sự tấn công của máy bay Trung Quốc...

Sau khi nghe TBT Lê Duẩn nói chuyện, tôi được giao nhiệm vụ viết một bài cho đồng chí Đại tướng Văn Tiến Dũng với Quân chủng phòng không về sơ đồ phòng thủ của quân chủng; Đồng chí  Đại tướng Văn Tiến Dũng dùng các bài viết của tôi, nhưng cuối buổi nói chuyện, đồng chí Văn Tiến Dũng đã nói một câu thế này: Tại sao các đồng chí lại bố trí như thế này; Các đồng chí không nghĩ rằng: Trung Quốc sẽ tốt với mình ư ? Tôi giật mình: như vậy là đồng chí Ba Duẩn không trao đổi gì với đồng chí Đại tướng Văn Tiến Dũng, một ủy viên Bộ chính trị hết sức quan trọng ? Đồng chí Văn Tiến Dũng cứ nghĩ sao lại bố trí thế này ? Chuyện xảy ra vào tháng 2/1979, lúc đó đã qua tết, chúng ta chuẩn bị chiến đấu rất căng thẳng, nên rất mệt mỏi, đồng chí Văn Tiến Dũng đã cho cái lệnh báo động cho về cấp II; Đối với quân chủng phòng không báo động cấp II có nghĩa bộ đội được nghỉ ngơi, được đi phép, được rời trận địa...




Trước hôm đánh ta, tôi được giao nhiệm vụ phổ biến phương án tác chiến cho toàn quân chủng phòng không, cho các cán bộ cấp Sư đoàn trưởng thì nhận được lệnh của Đại tướng Văn Tiến Dũng cho báo động về cấp II.Đồng chí Nguyễn Xuân Mậu, chính ủy quân chúng nói với tôi rằng: Phổ biến cho anh em lệnh của BT Bộ Quốc phòng để anh em chấp hành...Tôi trả lời: Nhân danh trưởng phòng tác chiến quân chủng tôi không phổ biến, tôi không chấp hành lệnh này...Đồng chí Nguyễn Xuân Mậu nói: Lệnh của Đại tướng, anh không chấp hành không được, anh phải làm thế nào chứ ? Tôi nói: báo cáo anh, những sân bay của Trung Quốc sát biên giới ta, từ đó nó bay tới Hà Nội chỉ 7 phút bay mà thôi. Nếu chúng ta cho lính quân chủng nghi ngơi, nghỉ phép thì không đánh được địch đâu...Với trách nhiệm của một Trưởng phòng tác chiến tôi không chấp hành. Anh Nguyễn Xuân Mậu bảo tôi: Cậu hãy hỏi lên Cục tác chiến: mấy anh em trên đó đều là bạn cũ của tôi ở quân chủng này lên đã nói thân mật với tôi: Mặc xác mày, máy không đánh được thì kệ mày, mày có chấp hành lệnh của Đại tướng không ? Tôi trả lời, tôi không chấp hành và xin phép cho gặp anh Dũng...Bạn tôi bảo: Anh Văn Tiến Dũng hạ lệnh xong thì đi Cămpuchia rồi. Tôi sững sờ! Tại sao BT Bộ Quốc phòng hạ một cái lệnh ghê gớm như vậy xong lại bỏ đi Cămpuchia, không có nhà để tôi khiếu nại...Trong khi đó, Phó Chủ nhiệm chính trị quân chủng gặp tôi: Ông Lượng ơi, ông viết một cái lệnh rút báo động xuống cấp 2 để tôi còn cho anh em về đi phép? Bên kia anh Đào Đình Luyện đã cho phi công về nghỉ phép rồi. Tôi bảo: kệ anh Đào Đình Luyện, Quân chủng phòng không về cấp II.Đồng chí Nguyễn Xuân Mậu là người chín chắn và rất kín kẽ nói: Thôi Lượng nói miệng với anh em nhưng đừng viết thành lệnh, cho anh em được nghỉ trên trận địa chứ không được về nghỉ phép...Đúng sáng hôm sau 17/2 Trung Quốc tấn công ta trên toàn tuyến, Đồng chí Hoàng Văn Khánh Tư lệnh và đồng chí Nguyễn Xuân Mậu đã đi khoe với toàn quân: chỉ có Quân chủng Phòng không là không rút báo động về cấp II...Trong cuộc tấn công ấy Trung Quốc đã không dũng không quân... Trong lòng tôi vẫn cón những thắc mắc cho tới tận bây giờ không giải thích nổi: Tại sao Đại tướng Văn Tiến Dũng hạ lệnh rút báo động về cấp II sau đó đồng chí bỏ đi Cawmpuchia ? Trước đó mấy tháng tất cả các súng ống của dân quân đều thu về cất kho ? Tôi không hiểu ??? Cái đó tôi chưa được giải đáp ???



3 nhận xét:

  1. Bài "toán" mà ông Lượng nói (tới bây giờ) chưa được giải đáp đó, theo tôi nghĩ thì có lẽ ông Lượng đã có giải đáp trong đầu ngay sau ngày 17-2-1979 rồi, nhưng tới bây giờ vẫn CHƯA dám nói ra đấy thôi. Mong ông Lượng mãi mãi không quên : Quân đội nhân dân vĩnh viễn trung với NHÂN DÂN, hiếu với NHÂN DÂN thì sẽ được nhân dân quý mến. Quân đội phải cùng nhân dân bảo vệ Tổ quốc, đánh đuổi bất kỳ bọn xâm lược
    nào dám cả gan lấn chiếm, xâm lược nước ta.
    Đời đời nhớ ơn những người đã hy sinh vì bảo vệ Tổ quốc Việt Nam thân yêu. --- Việt kiều vô danh.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bài viết rất hay và phong phú. Trang thông tin này cũng nhiều bài viết hay lắm bác ơi
    phong thủy
    phong thủy nhà ở
    cây cảnh phong thủy
    giai ma bi an the gioi

    Trả lờiXóa