Nhập siêu từ TQ: Cấp độ báo động ngày càng lớn và những cái tai ngày
càng điếc
Lê Anh Hùng
Nhân viên hải
quan Việt Nam
bênh cạnh hàng hóa được mua bán tại cửa khẩu Tân Thanh, Lạng Sơn. (D.
Schearf/VOA)
Năm 2000 là
năm gần nhất ghi nhận thặng dư mậu dịch trong quan hệ thương mại song phương
Việt - Trung. Kể từ đấy, Việt Nam
bắt đầu nhập siêu từ Trung Quốc và càng về sau thì tình trạng này càng diễn ra
với tốc độ chóng mặt mà công luận đã nhiều lần lên tiếng báo động.
Ngay từ năm
2005, bài toán nhập siêu từ Trung Quốc đã được dư luận đặt ra một cách nghiêm
túc, nhiều biện pháp đã được đề ra để cân bằng cán cân thương mại đang diễn ra
bất lợi cho Việt Nam[1]
Tuy nhiên, thật trớ trêu, tình hình sau đấy không những không được cải thiện,
mà ngược lại, còn xấu đi theo chiều hướng ngày càng trầm trọng – mức nhập siêu
từ Trung Quốc năm 2013 đã lên đến con số kỷ lục 23,7 tỷ USD.
|
Đồ thị 1 - Tỷ
trọng xuất nhập khẩu giữa VN và TQ trong tổng kim ngạch XNK của VN
Bảng 1 và Đồ thị 1 ở trên cho phép
chúng ta rút ra một số kết luận:
Tốc độ gia tăng bình quân của kim ngạch
nhập khẩu của Việt Nam
từ Trung Quốc trong 14 năm qua cao gấp 1,53 lần (29,6%/19,3%) tốc độ gia tăng
bình quân của kim ngạch xuất khẩu sang Trung Quốc. Điều này giải thích tại sao
nhập siêu từ Trung Quốc gia tăng với tốc độ chóng mặt;
Tỷ trọng kim ngạch xuất khẩu sang Trung
Quốc trong tổng kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam suốt 14 năm qua hầu như không
thay đổi và ở mức xấp xỉ 9% (đường xu hướng của tỷ trọng kim ngạch xuất khẩu
sang TQ trong tổng kim ngạch xuất khẩu gần như nằm ngang);
Tỷ trọng kim ngạch nhập khẩu từ Trung Quốc
trong tổng kim ngạch nhập khẩu của Việt Nam suốt 14 năm qua luôn tăng với tốc
độ đáng báo động, từ 9,2% năm 2000 lên đến mức 28% năm 2013 (đường xu hướng của
tỷ trọng kim ngạch nhập khẩu từ TQ trong tổng kim ngạch nhập khẩu có độ dốc
lớn). Với đà này thì chỉ ít năm nữa thôi, Việt Nam sẽ chủ yếu nhập khẩu từ Trung
Quốc. Đáng quan ngại hơn nữa, phần lớn hàng hoá nhập khẩu này lại là máy móc
thiết bị công nghệ lạc hậu, hàng tiêu dùng độc hại…[3]
“Bệnh tòng khẩu nhập”, đây chính là một nguyên nhân quan trọng gây ra tình
trạng trì trệ và đình đốn cho nền kinh tế Việt Nam suốt nhiều năm qua, chưa kể
một hậu quả vô cùng tai hại về lâu dài khác là tình trạng suy thoái giống nòi
do sử dụng những sản phẩm độc hại của “bạn”.
Xem ra, cụm từ
“lệ thuộc kinh tế vào Trung Quốc” đã không còn mấy “ép-phê” với các nhà lãnh
đạo Việt Nam
nữa, đơn giản đó là chuyện đã rồi. Và, cùng với việc người Trung Quốc đang âm
thầm thâu tóm các doanh nghiệp lớn của Việt Nam như CP
Group Vietnamhay Vinacafe,
rất có thể ngài Tập Cận Bình đang tính chuyện lựa chọn một thời điểm thích hợp
nào đó ngay trong nhiệm kỳ thứ nhất của mình để hùng hồn tuyên bố với thế giới
rằng: Việt Nam là một bộ phận “không thể tranh cãi” của nền kinh tế Trung
Quốc!?
Kinh tế quyết
định chính trị. Đó là một quy luật mà nhân loại đã khám phá ra với rất nhiều
xương máu. Các nhà lãnh đạo Việt Nam, những “đầy tớ” của nhân dân như họ tự
nhận, có thể vẫn tiếp tục điềm nhiên khước từ những “ông chủ” của mình một
thượng tầng chính trị phù hợp với hạ tầng kinh tế hiện tại của đất nước, nhưng
với người bạn “4 tốt 16 vàng” bên kia biên giới thì xin đừng bao giờ ảo tưởng
cả! [4]
L. A. H.
[1] Báo Tiền Phong ngày 8/9/2005: Cách nào để
giảm nhập siêu; Báo Tuổi Trẻ ngày 1.11.2005: Cần từng bước cân bằng cán cân
thương mại Việt - Trung.
[2]
Nguồn: Niên giám Thống kê 2000 – 2012 và tính toán của tác giả; báo điện tử Một
Thế Giới ngày 24.12.2013: Nhập
siêu 23,7 tỷ USD từ Trung Quốc.
[3]
Đài Truyền hình VTC: Ngăn
chặn mối nguy từ bên kia biên giới.
[4]
Blog Lê Anh Hùng: Một
nền kinh tế đang trên đà “Hán hoá”?Dân Làm Báo“Một
Hà Tĩnh đầy ắp người Trung Quốc”: Vì đâu nên nỗi?
Nguồn: voatiengviet.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét