Nhãn

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Kịch Độc



Kịch Độc

Truyện ngắn của Lương Văn Chi

Chiếc gường cót két như tiếng kêu rên quá tải, không át nổi bản nhạc chuông, báo có cuộc gọi đến của chiếc máy di động để ở đầu giường. Buông cả hai tay đang ôm vai người đàn ông nằm trên, một tay với máy di động, tay còn lại, Thuần đặt dọc ngón trỏ vào giữa đôi môi ông ta, ý ra hiệu im lặng để cô đàm thoại, kịp chặn đứng một câu lầu bầu vì bị mất hứng, suýt văng ra từ miệng ông khách.
- Chịu khó chờ em một tý- Thuần khẩn khoản- Ai mà lại vô duyên thế nhỉ, gọi đúng vào cái lúc…!
Tuy không bật loa ngoài, nhưng tiếng nói của người đàn ông trong máy khá rõ, làm cho ông khách nẩy sinh tò mò rồi nằm im.

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

Việt Nam Sẽ Học Bắc Triều Tiên?



Việt Nam Sẽ Học Bắc Triều Tiên?

Đại sứ Việt Nam “giải mã” “Không ngờ Triều Tiên phát triển đến như vậy!”
Phương Thủy thực hiện (Báo Lao Động 25/12/2013)

Bên lề Hội nghị ngoại giao 28 vừa diễn ra ở Hà Nội, PV Lao Động đã có cuộc phỏng vấn Đại sứ Việt Nam tại Triều Tiên Lê Quảng Ba về đời sống xã hội bên trong một đất nước Triều Tiên bị cấm vận, khép kín. Những thông tin được Đại sứ Lê Quảng Ba đưa ra đã hé mở hình ảnh về một đất nước Triều Tiên ít người biết đến, với cơ sở hạ tầng phát triển và thành phố được quy hoạch bài bản.


- Thưa Đại sứ, hình ảnh của Triều Tiên hiện nay chủ yếu được biết đến như một quốc gia nhiều tiềm lực quốc phòng, nhưng cuộc sống xã hội còn nhiều khó khăn. Từ góc nhìn của Đại sứ, một Triều Tiên thực sự sẽ như thế nào?

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

Thông tư 02: Tín hiệu mới đổ vỡ ngân hàng



      Thông tư 02: Tín hiệu mới đổ vỡ ngân hàng
                 Phạm Chí Dũng

Giáng sinh buồn
Tiết trời se lạnh bất thường ở Việt Nam vào những ngày Giáng sinh 2013 như càng làm cho tảng băng nợ xấu đông cứng hơn bao giờ hết trong hệ thống ngân hàng.
Lại một Giáng sinh nữa, nhưng đây là năm thứ hai liên tiếp các ngân hàng không thể phục sinh.
Ngược lại, tai họa đang chờ đón những tác nhân đã góp một phần không nhỏ vào sự nghiệp suy thoái kinh tế trong suốt 6 năm qua.
Nhanh nhảu hơn thời gian cuối năm 2012, vào lần này những con số lỗ lã đã phát lộ từ chính Ngân hàng nhà nước. Tuy vẫn có hơn 100 đơn vị tín dụng có lãi trong năm 2013, nhưng đến 50% đơn vị có mức lợi nhuận bị giảm một nửa so với năm 2012.

Suy nghĩ từ bài viết của ông Nguyễn Minh Nhị



Suy nghĩ từ bài viết của ông Nguyễn Minh Nhị

Lê Phú Khải
12/25/2013

 (Nhà báo, nguyên PV thường trú Đài TNVN tại Đồng bằng sông Cửu Long)
Nông nghiệp là thế mạnh của Việt Nam. Vậy mà đến nay, một tác giả có uy tín, am hiểu sâu sắc về nông nghiệp đồng bằng sông Cửu Long, ông Nguyễn Minh Nhị nguyên chủ tịch Tỉnh An Giang lại đặt vấn đề: Nông nghiệp đã hết thời ?!. Bài viết của ông trên Tuổi Trẻ (24/12/2013) đã được ngay hàng trăm ý kiến phản hồi gửi đến quý báo “chia sẻ xót xa” cho nông nhân. Ông Nhị đã nói trúng vấn đề: “chủ quyền đất mà không yên thì dù đất ở hay đất sản xuất cũng đều không yên lòng người”, “khi yên tâm đất là tải sản thiêng liêng của mình, sẽ được kế thừa đời đời con cháu thì mới có việc bỏ vốn ra mua đất và liên tục đầu tư cải tao đất, mở rộng sản xuất chuyển dịch cây trồng vật nuôi… thì nông nghiệp mới có tính cạnh tranh cao”.

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2013

NGUYÊN KHÍ – tác phẩm mới nhất của nhà văn Hoàng Minh Tường, tác giả tiểu thuyết “Thời của Thánh Thần”, bị cấm xuất bản

NGUYÊN KHÍ – tác phẩm mới nhất của nhà văn Hoàng Minh Tường, tác giả tiểu thuyết “Thời của Thánh Thần”, bị cấm xuất bản


Ghi chú: Được biết, cuốn sách này sẽ là cuốn đầu tiên NXB Dân Khí sẽ xuất bản trong tháng 1-2014.
Để biết về “NXB Dân Khí”, xin độc giả trở lại với Thông báo ngày 23-12-2013 của Diễn đàn Xã hội Dân sự.
Ngày 23 tháng 12 năm 2013, Cục trưởng Cục Xuất bản Bộ Thông Tin TuyênTruyền chính thức  thông báo với Giám đốc NXB Tri Thức rút phép xuất bản tác phẩm Nguyên Khí của Nhà văn Hoàng Minh Tường. Với lý do: 1- Bản thảo đã qua một vài nhà xuất bản nhưng bị từ chối. 2- NXB Tri Thức không có chức năng xuất bản sách văn học, mà Nguyên Khí thuộc thể loại tiểu thuyết. Không có văn bản. Vẫn thông báo miệng như thủ đoạn thường thấy của hệ thống  xuất  bản  báo  chí  và “ nền pháp quyền XHCN”(!)

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Câu chuyện của hai vĩ nhân



             Câu chuyện của hai vĩ nhân



                    Một câu chuyện có thật xảy ra vào năm 1892 tại Đại học Stanford.

 

Có một cậu học sinh 18 tuổi đang gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Cậu ta là một đứa trẻ mồ côi và không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền. Thế là anh chàng này bèn nảy ra một sáng kiến. Cậu ta cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học.

Họ tìm đến người nghệ sĩ dương cầm đại tài Ignacy J Paderewski. Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản phí bảo đảm $2000 để cho ông ấy được biểu diễn. Sau khi họ thoà thuận xong, hai người sinh viên ấy bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị để cho buổi trình diễn được thành công.

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

Nghĩ về quyết định buộc thôi học sinh viên Nguyễn Phương Uyên: Thư ngỏ gửi ông Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo



Nghĩ về quyết định buộc thôi học sinh viên Nguyễn Phương Uyên: Thư ngỏ gửi ông Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo
Tương Lai

Kính gửi Bộ trưởng Phạm Vũ Luận,
Anh Phạm Vũ Luận thân kính,
Tôi xin được xưng hô như vậy vì tôi nghĩ anh và tôi là chỗ thân tình, tuy không nhiều nhưng cũng biết nhau, đã đôi lần trò chuyện với nhau. Thực ra nói "chỗ thân tình" là qua Hồ Ngọc Đại, bạn tôi. Nhiều lần chúng tôi nói về anh. Tôi đánh giá cao sự mạnh dạn và sâu sát của người đang gánh vác trách nhiệm nặng nề đối với sự nghiệp "trồng người" đã có sự nhìn nhận và ra quyết định dứt khoát về việc phổ biến triết l‎ý giáo dục cùng với mô hình thực nghiệm "công nghệ giáo dục".

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

Người phụ nữ này trở thành vĩ đại khi đặt quyền lợi đất nước và mạng sống người dân lên trên quyền lợi của đảng phái mình



Người phụ nữ này trở thành vĩ đại khi đặt quyền lợi đất nước và mạng sống người dân lên trên quyền lợi của đảng phái mình
HNC: Chính trị trên tất cả chính trị là lòng nhân ái phát xuất từ tấm lòng chân thật biết đặt quyền lợi của đất nước và sinh mạng người dân lên trên quyền lợi của cá nhân, gia đình và đảng phái. Bà đã biết chịu thua nhân dân để rồi bà sẽ chiến thắng vĩnh viễn trong lòng người dân và trong sử sách. Bà là người phụ nữ tuyệt đẹp, đẹp từ nhan sắc bên ngoài đến tấm lòng và trí tuệ bên trong.


Nữ Thủ tướng Yingluck Shinawatra và người được coi là chồng Anusorn Amornchat ( vì họ không kết hôn- chi tiết rất vui), Tổng giám đốc của M Link Asia Corporation PCL cùng con trai.

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

Kinh hãi nền tư pháp tàn bạo



Kinh hãi nền tư pháp tàn bạo

Đỗ Thúy Hường
Tôi viết bài này dĩ nhiên muốn nhiều người đọc, nhưng trước hết tôi mong mỏi 3 triệu đảng viên của đảng CSVN - gồm cả công an - sẽ đọc. Tôi biết ơn, nếu ai đọc xong lại giới thiệu cho những đảng viên quen biết cùng đọc

Xuất phát từ cách cai trị dựa trên nguyên tắc chuyên chính vô sản, nền tư pháp của chế độ Nga Xô - ngay từ giai đoạn đầu của nó (là chế độ XHCN) - đã thể hiện đầy đủ sự tàn bạo, phi nhân tính. Một nguyên nhân: nó yếu, nó đi ngược quy luật. Nói khác: nó phản động. Do vậy, nó tàn bạo.

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Chùm thơ Trần Mạnh Hảo nhân 95 ngày sinh thi hào Nguyễn Bính ( 1918-2013)



Chùm thơ Trần Mạnh Hảo nhân 95 ngày sinh thi hào Nguyễn Bính ( 1918-2013)

Ngày 07-12-2013 Ủy Ban nhân dân tỉnh Nam Định sẽ kỷ niệm trọng thể 95 năm ngày sinh thi hào Nguyễn Bính, danh nhân văn hóa của tỉnh; nhân việc này, Trần Mạnh Hảo gửi chùm thơ viết về Nguyễn Bính.
Trong ba bài thơ dưới, có nhắc đến tên các bài thơ, tập thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính: Lỡ bước sang ngang, Nước giếng thơi, Đêm sao sáng, “Hành phương Nam…

Thi sĩ Nguyễn Bính (tên thật là Nguyễn Trọng Bính )1918-1966

BÚT ĐÀO HUYỆT GIẤY MÀ CHÔN MÌNH DẦN
Trần Mạnh Hảo
Cái thời Nguyễn Bính nguồn cơn
Vẫn đôi bướm ấy đến vờn mùng tơi
Mượn mưa phùn xỉa tăm chơi
Nửa đêm gió bấc rít hơi thuốc lào

“Trăm hoa” dễ được hoa nào
Về xem bướm hoá thi hào vườn dâu
Về xem cái kén mọc đầu
Ruột gan rút hết từng câu nhân tình

Tài cao đẩy thấp phận mình
Vỉa nồi niêu vẫn còn kinh hề mồi
Thơ không thể đổ vào nồi
Ngắm mình trong “nước giếng thơi” hết hồn

“Đêm sao sáng” cạn hoàng hôn
Bút đào huyệt giấy mà chôn mình dần
Một đoàn bươm bướm đưa chân
Hai hàng lục bát khiêng phần mộ thơ…


Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2013

Chí Phèo – “Hậu” hiện đại



Chí Phèo – “Hậu” hiện đại

Phạm Lưu Vũ

Ta là một kẻ có chí. Điều này thì không cần phải nghi ngờ. Bước chân ra khỏi làng, ta lẩm nhẩm một câu vừa nghe được từ lão hàng xóm: “Đã mang tiếng ở trong trời đất / phải có danh gì với núi sông“.  Ta cần phải lập danh? Điều đó thì rõ rồi. Vấn đề là phải có một cái đích nào đó để phấn đấu, theo đuổi. Đuổi kịp rồi thì lại phải vượt qua, vượt càng xa càng tốt… Bình sinh, ta ghét cay ghét đắng sự tầm thường. Ta chỉ hâm mộ mỗi sự nổi tiếng mà thôi. Nổi tiếng – đó chính là cái đích phấn đấu của ta. Nhưng khái niệm ấy chung chung quá, trừu tượng quá. Phải tìm một cái đích trực quan hơn. Trên đời ai là người nổi tiếng nhất? Kẻ đó sẽ là cái đích cụ thể, bằng xương bằng thịt để ta phấn đấu, để ta đuổi kịp, đuổi kịp rồi vượt qua. Ta tìm đến một vị học giả ở phố huyện.
Nghe nói vị học giả này đọc nhiều sách lắm, đọc đến nỗi méo cả mồm đi. Trong nhà ông ta, sách chất cao đến trần, sách chật cả lối đi, thậm chí ngồi ỉa cũng phải dựa lưng vào sách… Chắc chắn vị học giả ấy sẽ tHỏa mãn yêu cầu của ta. Nghe ta hỏi, vị học giả méo mồm ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời: “Từ khi lão biết đọc sách đến nay, đã sáu chục năm có lẻ. Song chưa thấy ai nổi tiếng hơn cái lão Chí Phèo ở làng Vũ Đại!“. Chí Phèo là người nổi tiếng nhất? Vị học giả đó đã phán thì không thể sai. Vậy Chí Phèo sẽ là cái đích để ta vượt qua. Ừ thì Chí Phèo! Tay này ta biết. Có cả truyện viết về lão hẳn hoi. Cả cái làng Vũ Đại gì ấy nữa. Làng đó đâu có khác gì làng của ta. Cũng rặt một hạng nông dân chân đất mắt toét thấp cổ bé họng coi vợ như giời coi giời bằng vung coi vung bằng bảo bối… Vậy thì, làng Vũ Đại đã sản sinh ra một Chí Phèo – vĩ nhân nổi tiếng nhất mọi thời đại, tại sao làng ta lại không thể sinh ra ta, người sẽ còn nổi tiếng hơn cả Chí Phèo gấp nhiều lần?

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Vụ án hai ngàn ngày



Vụ án hai ngàn ngày

Lê Hoài Nguyên

TỰ BẠCH CỦA TÁC GIẢ NĂM 2002
Từ ngữ của tôi như chiếc búa nhỏ kiên nhẫn
Gõ vào cánh cửa căn buồng đen tối
Nụ cười của tôi
Như giọt nước
Cố làm nguội lạnh cặp mắt đầy dục vọng ma quái thù địch.
Cuối cùng
Thời gian sẽ dọi vào căn buồng đen tối
Trộn lẫn sự thật và dối trá.
Với lương tâm tôi có quyền tin
Với nghề nghiệp tôi có quyền nghi ngờ
Đấy là phép thử khó khăn hơn bất cứ nghề nào.
Bao giờ cũng vậy
Tôi mệt mỏi rời khỏi căn buồng đơn giản và thô kệch
Với ý nghĩ:
Tìm kiếm sự thật trong lòng người sao mà vất vả!

Nhân chuyện hiến pháp, nhớ lại việc sửa đổi Hiến pháp Liên Xô cách đây 22 năm



Nhân chuyện hiến pháp, nhớ lại việc sửa đổi Hiến pháp Liên Xô cách đây 22 năm

Lê Phú Khải

Matxcơva, 3/1991.
Sau gần hai tuần lễ ở Matxcơva, ngày cuối cùng trước khi đoàn nhà báo Đài Tiếng nói Việt Nam chúng tôi về nước – nói là đoàn nhưng thực ra chỉ có hai người – Irina, Trưởng Ban Việt ngữ Đài Phát thanh đối ngoại Liên xô hỏi tôi: “Vậy là anh Phú Khải thực sự không muốn tìm hiểu cái gì ở Mát à?”.
Số là, trong ngày đầu tiên, Irina lên chương trình làm việc, yêu cầu chúng tôi nói những gì cần tìm hiểu trong thời gian ở Liên Xô. Anh Trần Kiên trưởng đoàn (lúc đó phụ trách chương trình phát thanh nông nghiệp của Đài Tiếng nói Việt Nam) đã đưa ra một lô yêu cầu, nào là tìm hiểu cái này, đi tham quan cái kia. Irina ghi chép rất kỹ. Đến lượt tôi, tôi nói: “Tôi chẳng có yêu cầu gì cả”. Irina ngạc nhiên vô cùng. Thấy vậy, tôi nói luôn: “Từ Hà Nội sang Matxcơva, tôi như anh nhà quê ra tỉnh, tiếng Nga một chữ không biết, vậy thì “tìm hiểu” cái gì? Vả lại, được đi máy bay IL 86 có đến 350 chỗ ngồi của hãng hàng không Airoflot là sướng rồi. Đến Matxcơva thấy đường phố lớn rộng, nhà cửa to tát, lại được nghe Irina nói tiếng Việt sành điệu như con gái Hà Nội... thì thế là tìm hiểu rồi còn gì nữa”. Irina không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt hóm hỉnh. Vậy mà ngày cuối cùng cô lại hỏi tôi như thế. Tôi nói: “Rất muốn tìm hiểu chứ, nhưng yêu cầu lại hơi cao đấy. Vậy Irina có đáp ứng được không?”. Cô nói quả quyết: “Anh Khải cứ yêu cầu, em sẽ cố gắng hết mình!”. (Irina nói tiếng Việt rành rẽ, đâu ra đấy). Tôi liền nói: Muốn đi gặp một tri thức hàng đầu ở Matxcơva để đối thoại, nhưng người phiên dịch phải là Irina”. Suy nghĩ ít giây rồi nàng cầm tay tôi lôi đi, vừa đi vừa nói: “Đi ngay bây giờ. Em đưa anh đi gặp viện sỹ X”. (Tôi không nhớ cái tên tiếng Nga dài như cầu Long Biên này!). Ông là Trưởng Ban Sửa đổi Hiến pháp Liên Xô.

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Tạp văn Phạm Lưu Vũ

Tạp văn Phạm Lưu Vũ

Thầy của Khổng Tử
 (Trích Luận ngữ Tân thư)

Tục nhân lỡ một người thầy thì ôm hận suốt đời. Thánh nhân lỡ một người thầy thì ôm hận nghìn thu. Tục nhân ôm hận vì không gặp cơ hội được trên người. Thánh nhân ôm hận vì cảm thấy có lỗi nặng với những đời sau. Việc hôm nay, té ra có nguyên do từ bao đời trước nữa. Ví dụ cái chuyện thật, giả của muôn đời. Muôn đời thật thà là món trang sức rẻ tiền của dối trá, dối trá là chủ nhân đích thực của thật thà. Than ôi! cái đạo nói thật chẳng phải tầm thường. Đến thánh nhân cũng muốn cầu còn chẳng được. Thế gian xưa nay vẫn leo lẻo đấy, cứ tưởng mọi chuyện rồi sẽ rõ như ban ngày. Vậy mà rốt cuộc, tìm mãi có thấy tí sự thật nào đâu. Chung quy cũng tại một bận lỡ làng của bậc Vạn Thế Sư mà sinh ra cả…

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Âm nhạc kiểu Geisha độc đáo



                     Âm nhạc kiểu Geisha độc đáo


Người chăn kiến



Người chăn kiến

Bùi Ngọc Tấn

Nhân dịp nhà văn Bùi Ngọc Tấn được giải thưởng Henri Queffenlec năm 2012 tại Festival Livre et Mer (Sách và Biển) với tác phẩm Biển và chim bói cá của ông. Chúng tôi xin giới thiệu bạn đọc một truyện ngắn đặc sắc Người chăn kiến của ông, được viết sau khi ra tù.


Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Văn hóa của chúng ta có chịu nổi hay không?



Bernhard Schlinks

Văn hóa của chúng ta có chịu nổi hay không?

 

Nhà văn- Luật gia Bernhard Schlink


Nhà văn- Luật gia nổi tiếng Bernhard Schlink nhận định người Đức sau 20 năm tái thống nhất vẫn ẩn chứa nhiều hiểm họa. Ông lo lắng về những khu vực đang bị bần cùng hóa hàng loạt và thiếu sự chăm lo của chính sách xã hội Sau đây là cuộc trò chuyện của Daniel Schreiber với Bernhard Schlink đăng trên Tạp chí Cicero số tháng 10 năm 2010 tại CHLB Đức.
(Thế Dũng & Thiên Trường dịch từ Cicero tháng 10 năm 2010)

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Nhân vụ án Nguyễn Thanh Chấn, nghĩ đến Quốc hội & cuộc ép cung dân tộc



Nhân vụ án Nguyễn Thanh Chấn, nghĩ đến Quốc hội & cuộc ép cung dân tộc

Hạ Đình Nguyên

Sau 10 năm ngồi tù với cái “án giết người”, ông Nguyễn Thanh Chấn được trả tự do, vì kẻ giết người thật sự – Lý Nguyễn Chung – tự ra đầu thú, mọi sự đã phơi bày ra ánh sáng.
Án oan sai của nền tư pháp thì quốc gia nào cũng có, nhưng đặc điểm ở đây là sự ép cung quá điển hình mà lại đồng bộ.
Ngày 15/8/2003 định mệnh ấy, khi người nông dân tên Chấn đi lấy nước, đúng lúc có người phát hiện xác phụ nữ tên H ở cùng thôn, bị giết hại. Thế là ông trở thành kẻ giết người sau những màn ép cung, trên cơ sở vết dấu chân gần giống nhau.

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Tiểu đồ đệ của một cao tăng

Tiểu đồ đệ của một cao tăng

       Truyện cực ngắn. của Nguyễn Hoa Lư

Trong núi Tiên Sơn, dưới những rặng thông già có một ngôi chùa cổ. Trụ trì ngôi chùa là một cao tăng đã công phu tu hành trong núi này hơn 50 năm. Thiên hạ truyền tụng nhiều truyền thuyết về vị cao tăng này. Họ quả quyết, những đêm khuya trăng sáng, từng đoàn hổ gấu hươu nai lợn rừng vượn khỉ kéo nhau đến trước thiền đường cung kính dâng hoa trái lễ Phật rồi ngồi chật cả thiền đường nghe sư thầy đọc sách, giảng kinh.
Dưới chân ngọn núi Tiên Sơn có một hồ rộng và sâu. Vào mùa mưa bão, sóng nước ầm ầm vang xa mấy dặm, vì vậy mà có tên Biển Hồ.
Một ngày nọ, có chú tiểu đến xin làm đệ tử.

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

Giáo sư Huệ Chi “đạo văn” hay là nhà phê bình Nguyễn Hòa vu khống?

Giáo sư Huệ Chi “đạo văn” hay là nhà phê bình Nguyễn Hòa vu khống?
  (Gồm cả phần I và phần II, có sửa chữa, bổ sung tư liệu, đã đăng tải trên trang Diễn đàn)

   

            Đặng Văn Sinh


Vẫn biết, với những ai không cùng chung một mặt bằng trong đối thoại, thì nhiều khi lên tiếng chất vấn, công kích người khác lại trở thành độc thoại, và người bị công kích mà không trả lời có thể càng thêm uy tín; nhưng sự im lặng của GS Nguyễn Huệ Chi trước những câu hỏi có vẻ thách thức của ông Nguyễn Hòa khiến chúng tôi, một người từ lâu có dõi theo con đường học thuật và hoạt động xã hội của GS Huệ Chi mà không có hân hạnh quen ông, từ chỗ tò mò đến băn khoăn tìm hiểu, và thấy đã đến lúc phải lên tiếng với công luận một đôi điều. Bài viết của chúng tôi gồm hai phần, nhằm giải đáp hai câu hỏi trong số ba câu của ông Hòa, còn câu cuối, ông mượn lại lời GS Nguyễn Đình Chú (một người thầy đáng kính), vì không phải là người trong cuộc, xin nhường cho người khác có đủ thẩm quyền hơn mình, bởi xét ra, câu hỏi ấy hẳn liên quan đến nội tình lịch sử một thời kỳ dài của Viện Văn học.

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Mồng 8 tháng 11, thứ sáu…


Mồng 8 tháng 11, thứ sáu…

Bùi Ngọc Tấn

Già rồi, tôi chẳng mảy may chú ý đến ý nghĩa của từng ngày, những ngày thời trai trẻ thường mong mỏi như 1 tháng 5, 19 tháng 8, 2 tháng 9. Những ngày lễ trọng của dân tộc. Giờ đây quá mệt mỏi, với thời gian chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Sao nó đi nhanh thế. Đã 80 tuổi. Đã là một ông lão 80 già lụ khụ mặc dù từ đáy lòng không chịu công nhận cái thực tế phũ phàng tàn nhẫn ây.
Sáng nay trở dậy bóc lịch. Giật mình: 8 tháng 11. Lại cả thứ Sáu nữa. Ba yếu tố trùng nhau. Thật hiếm hoi. Thứ sáu 8 tháng 11 năm 1968 tôi bị bắt. Đúng 45 năm. Không biết 45 năm có bao ngày thứ Sáu trùng hợp cả ba yếu tố ấy nhỉ.
* Thứ sáu mồng 8 tháng 11 năm 1968 rét lắm. Không nóng như hôm nay. Đọc lệnh, khám nhà xong khoảng 10 giờ. Vào Trần Phú với cái bụng đói. Khoảng nửa giờ sau, từ xà lim ra nhận suất cơm đặt ngay dưới đất, nguội ngắt, nước uống trong bô sắt han rỉ, không sao nuốt được.

'Cơ quan điều tra Việt Nam thuộc hàng giỏi nhất thế giới'

'Cơ quan điều tra Việt Nam thuộc hàng giỏi nhất thế giới'
Phó chủ nhiệm UB Tư pháp Quốc hội VN Nguyễn Đình Quyền

Báo VnExpress vừa có bài phỏng vấn Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Đình Quyền nhân vụ án oan 10 năm của ông Nguyễn Thanh Chấn, trong đó ông Quyền khẳng định : "So sánh với quốc tế, cơ quan điều tra Việt Nam là một trong những cơ quan giỏi nhất thế giới, phá án rất nhanh". Chúng tôi thấy trên mạng đoạn văn ngắn sau đây, được phép của tác giả - không muốn nêu tên -, xin chép lại hầu bạn đọc.

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Giáo dục khai phóng, con đường xa ngái…

Giáo dục khai phóng, con đường xa ngái… (*)
PGS TS Hoàng Dũng


Đại học Việt Nam từng trải qua nhiều đợt cải cách để mong chấm dứt tình trạng đào tạo “học sinh cấp 4”, chất lượng đầu ra không cung ứng nổi cho thị trường lao động đòi hỏi cao. Nhưng trong bảng xếp hạng đại học thế giới của Times Higher Education – một trong những ấn phẩm xếp hạng khách quan và uy tín nhất toàn cầu – đến nay vẫn không có một trường đại học nào của quốc gia 90 triệu dân này lọt vào danh sách 400 đại học ưu tú nhất.
Là người hàng ngày trực tiếp giảng dạy trên giảng đường đại học, PGS TS Hoàng Dũng nói:
Bất chấp chúng ta có những nhà khoa học tầm cỡ thế giới, học sinh chúng ta đoạt nhiều giải thưởng trong các kỳ thi quốc tế, giáo dục Việt Nam vẫn bị đánh giá thấp – nghịch lý ấy từ lâu không còn làm ai ngạc nhiên.
Giáo dục nói chung và đại học nói riêng ở Việt Nam đã trải qua nhiều đợt, người thì nói nhẹ nhàng “cải cách”, mạnh hơn một chút thì “chấn hưng”, nhưng cũng có người quyết liệt nói “cách mạng”. Nay thì, theo đúng từ ngữ của nghị quyết vừa mới thông qua, là “đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo”! “Căn bản, toàn diện” là cách mạng chứ gì nữa! Nhưng có lẽ lựa chọn cách nói như thế là người ta đã bắt đầu biết sợ những diễn đạt quá “hoành tráng”.

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Chuyện về cụ Tôn Thất Tần qua lời kể của nhà văn Vũ Thư Hiên


Chuyện về cụ Tôn Thất Tần qua lời kể của nhà văn Vũ Thư Hiên

 Bài này là một phần của Đêm Giữa Ban Ngày - Vũ Thư Hiên.


Chương 38

Ở Hỏa Lò tôi đã được nghe Thành kể về con người huyền thoại đã ở liền một mạch hai mươi hai năm trong tù. Anh nói có lần chưa hoàn cung anh bị đưa đi trại chung, tôi không nhớ trại nào, tại đây anh gặp những người đã ở chung với một tù nhân có thâm niên cao nhất : tù suốt từ 1946 cho tới tận bây giờ (tức năm 1968). Kỷ lục ấy chưa có ai vượt qua. Vì sự chịu đựng ghê gớm ông ta được mệnh danh là "Jean Valjean(1) gọi bằng cụ".
Tôi nghe, nhưng không tin. Tin làm sao được chuyện tào lao đến thế ! Chúng tôi đang sống giữa thế kỷ XX, chứ đâu phải thời Trung cổ.
Không ngờ chuyện đó có thật và rồi tôi được gặp "Jean Valjean gọi bằng cụ" bằng xương bằng thịt ở trại A Tân Lập.
Một hôm Trần Chấn Hoa dẫn tôi sang nhà C, nơi có đám số tù số lẻ ở trại Vĩnh Quang (tỉnh Vĩnh Phú) vừa chuyển lên, chưa phân vào các toán. Trần Chấn Hoa cũng đã ở Vĩnh Quang vài năm, y có nhiều người quen. Nghe Trần Chấn Hoa tả thì trại nằm dưới chân Tam Ðảo, một bình nguyên rộng ngút tầm mắt, nơi trâu ấn Ðộ và cừu Mông Cổ được nuôi thí nghiệm để nhân giống. Cuộc thí nghiệm không thành công. Những con trâu to kềnh không cho sữa, cừu thay nhau lăn ra chết. Tôi đã đến đây làm phóng sự, nhưng không thành. Người ta chỉ in các phóng sự về thành công thôi. Bù lại, tôi được ăn thỏa thích thịt cừu hoi rình trong những món chém to kho nhừ của bếp nông trường. Thịt cừu nấu plow (pilaw) hoặc súp kharcho(2) rất tuyệt, nhưng không ai biết làm.

Cáo phó




Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

CHÙM THƠ 4 CÂU TRẦN MẠNH HẢO

CHÙM THƠ 4 CÂU TRẦN MẠNH HẢO


TƯỞNG NGOÀI VÔ TẬN

Mình từ đâu đến thành ta
Ta trong mình giữa thiên hà long đong
Ngước lên trời mới ròng ròng
Tưởng ngoài vô tận mà trong lòng mình


LỜI BƯƠM BƯỚM


Thuở ấy em còn là con sâu róm
Lột xác em thành bướm trắng để anh yêu
Em vẫn mang một linh hồn sâu trong xác bướm
Anh có bao giờ yêu trọn vẹn được em đâu ?

Trước tác động của Tố Hữu và bộ máy, tâm lý nghề nghiệp ở nhà văn thời nay đã thay đổi

Trước tác động của Tố Hữu và bộ máy, tâm lý nghề nghiệp ở nhà văn thời nay đã thay đổi

Vương Trí Nhàn

Những bài lý luận mà Tố Hữu viết hay giảng ở các hội nghị văn nghệ thường dài dòng và nhạt nhẽo.
Nhưng với các tư tưởng văn nghệ hết sức đơn giản súc tích của mình, ông lại có sự tận tâm đáng kính phục, nhờ thế đã đạt được hiệu quả mong muốn.
Nói cho đúng thì đó không phải là những tư tưởng mà chỉ là những định hướng tâm lý, những phương cách ông áp dụng trong chỉ đạo, để nắm phần hồn của giới văn nghệ.
Như chúng tôi đã trình bày trong bài Công việc viết văn nhìn dưới góc độ nghề nghiệp, có thể tạm tóm tắt cái cách Tố Hữu đã làm ở đây là:
– Giải phóng người viết khỏi các quan niệm cũ. Không coi viết văn là chuyện nghề nghiệp nghiêm chỉnh. Kích động phần bản năng vốn có của mỗi người, hướng tất cả nghị lực vào việc rút ruột bản thân, mài mãi cái phần năng khiếu ra để tồn tại.
Từ chỗ hữu chiêu, nghề văn giờ đây trở thành một thứ vô chiêu.
– Luôn luôn thổi vào tai nhà văn niềm tự tin và bất cần. Không cần văn hóa sách vở, không cần bản lĩnh trí thức, chỉ cần là người chiến sĩ có tinh thần phục vụ, tuân thủ sự lãnh đạo của trên, làm theo những bài bản tối thiểu là đủ.
  Sau khi biến người viết văn thành một thứ cán bộ làm theo chỉ thị mệnh lệnh, đẩy họ vào con đường quan liêu hóa, tranh giành quyền chức giải thưởng. Ban phát cho họ đủ thứ vinh quang hão huyền, để họ mê mẩn đi theo con đường đã được dắt dẫn.
Điều này tác động vào toàn bộ giới viết văn, nhất là lớp người mới bắt đầu cầm bút.
Riêng đối với lớp người đã có sự định hình từ trước 1945, tức văn nghệ tiền chiến, thì cách làm của Tố Hữu tinh vi và sâu sắc hơn.

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Đến mùa kết nạp hội viên mới.

      Đến mùa kết nạp hội viên mới.

Huỳnh Đông Dụ

Chuẩn bị đến mùa kết nạp Hội viên mới và mùa giải thưởng văn học của Hội Nhà văn Việt Nam, Dụ tôi, là một hội viên mới kết nạp được vài năm nay xin hiến các bạn đang có đơn đứng ở cổng Hội Nhà văn kinh nghiệm của bản thân mình. Tôi cho rằng đây là kinh nghiệm xương máu, mà suốt bao nhiêu năm chờ chực, cuối cùng tôi mới học được và thành công.Khi thành công rồi, tôi mới hiểu câu mà một quan chức Hội Nhà văn nói với tôi trước đây: “ Vào Hội Nhà văn khó thì rất khó và dễ thị lại cũng rất dễ”. Tôi đi vào vấn đề luôn.
3 Điều kiện:
- In hai tập sách ( Nếu là văn vần thì đề là thơ. Nếu là văn xuôi thì không cần đề gì cả. Giống như trường hợp của nhà báo Xuân Ba).
- Điều tra để biết rõ tên tuổi, địa chỉ của 16 Uỷ viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn và 9 uỷ viên trong Hội đồng ( Hội đồng mà mình xin vào: thơ, văn xuôi, hoặc lý luận phê bình ).
- Chuẩn bị một số kinh phí.

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

VTV vạch mặt thất đức của các “nhà ngoại cảm”

VTV vạch mặt thất đức của các “nhà ngoại cảm”

bà Phan Thị Bích Hằng
Hàng loạt các cuộc quy tập hài cốt liệt sĩ gian trá do các “nhà ngoại cảm” mà Viện Pháp y Quân đội giám định cho kết quả là xương động vật, là đất đá… Tỉ lệ chính xác được kết luận bằng 0 kể cả bà Phan Thị Bích Hằng, Vũ Thị Hòa cùng Đoàn tâm đức Yên Bái …
Thượng tá Nguyễn Lê Cát, Trưởng khoa xét nghiệm Viện Pháp y Quân đội sẽ cho chúng ta thấy bộ mặt thất đức của các “nhà ngoại cảm”:
Để hiểu sự thật mời các bạn xem video clip trên VTV để biết, nhiều khi niềm tin của các gia đình liệt sĩ bị xúc phạm như thế nào:
Một vụ giám định phát hiện xương động vật được coi là xương liệt sĩ đau xót nhất diễn ra vào tháng 9 năm 2009. Liệt sĩ Phùng Chí Kiên, một bậc tiền bối, Ủy viên trung ương đảng năm 1935, người đầu tiên được Chủ tịch Hồ Chí Minh phong hàm tướng. Đồng chí hy sinh năm 1941, bị Pháp tra tấn và chặt đầu treo để thị uy. Năm 1990, phần thân thể của tướng Kiên đã được đưa về nghĩa trang liệt sĩ, còn phần thủ cấp, Bộ Quốc phòng và gia đình đã nhờ đến nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng chỉ giúp. Sau giám định, thứ mà bà Hằng nói là hài cốt của liệt sĩ Phùng Chí Kiên là mảnh sành vụn và một chiếc răng động vật.

Dương Kỳ Anh phù thủy bốc thơm thơ thủm Hoàng Quang Thuận – ô danh muôn đời.

Dương Kỳ Anh phù thủy bốc thơm thơ thủm Hoàng Quang Thuận – ô danh muôn đời.

Đỗ Hoàng (Theo vannghecuocsong.com)

Trong cuộc Hội thảo khoa học “ Hoàng Quang Thuận với non thiêng Yên Tử
tháng 8 năm 2012” do Hội Nhà văn ViệtNam chủ trương, Tạp chí Nhà văn tổ chức, tôi được phân công việc đón tiếp khách khứa. Hội thảo định 9 giờ khai mạc, nhưng ví chờ nhà thơ Hữu Thỉnh nên gần 10 giờ mới tiến hành. ( Hội thảo thơ các tác giả, Hữu Thỉnh rất ít  khi đến kể cả Vũ Quần Phương, bạn Hữu Thỉnh nhưng Hoàng Quang Thuận vô danh tiểu tốt thì Hữu Thỉnh đến (!)).
Tôi đứng ở cửa hội trường Hội Nhà văn thấy Hữu Thỉnh bước lên không chào ai cả, mắt him him nghiêng ngó, bỏ qua các nhà thơ, nhà văn nổi tiếng đứng quanh đó, bước nhanh đến chỗ Hoàng Quang Thuận ra vẻ thân thiết, vồn vả, tay đập đập vào vai Thuận và nói câu nói cửa miệng muôn thuở của Hữu Thỉnh:
-   Thật tuyệt vời, tuyệt vời!
Lúc này tôi mới biết người mặc com lê màu xi nhạt, dáng tầm thước vừa đang cáu ghắt những người xếp bàn ghế sai ý ông ta là Hoàng Quang Thuận. Hoàng Quang Thuận ngoài đời trông ánh mắt nét mặt gian manh chứ không phải béo tốt đầy đặn như mặt Phật trong ảnh ở các tập thơ (Gã lừa thiện tâm độc giả). Sau Hữu Thỉnh là Hữu Ước, ông ta vợ mới chết chưa quá 49 ngày mà vẫn đeo lon trung tướng đỏ lòm trên vai áo dáng rất điệu rất cu -lít, khệnh khạng bước lên lầu hội trường. Đúng là “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”!
Do mối quan hệ riêng của mình, Hoàng Quang Thuận mời được nguyên bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Dy Niên, thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Chiến Thắng, các nhà dịch giả, nhà văn, nhà thơ: Nguyễn Văn Dân đen như Hắc Toàn Phong Lý Quỳ lúc đó phụ trách tạp chí Văn học nước ngoài, Trần Nhuận Minh từ Quảng Ninh lặn lội lên – nguyên Chủ tịch Hội văn nghệ Quảng Ninh, người giới thiệu thứ nhất Hoàng Quang Thuận vào Hội Nhà văn Việt Nam, Dương Kỳ Anh, nguyên Tổng biên tập báo Tiền phong, Nguyễn Hữu Sơn, Vện phó viện Văn học…

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

Giáo sư Huệ Chi “đạo văn” hay là nhà phê bình Nguyễn Hòa vu khống học thuật? (Phần I)



Giáo sư Huệ Chi “đạo văn” hay là nhà phê bình Nguyễn Hòa vu khống?

            Đặng Văn Sinh

Vẫn biết, với những ai không cùng chung một mặt bằng trong đối thoại, thì nhiều khi lên tiếng chất vấn, công kích người khác lại trở thành độc thoại, và người bị công kích mà không trả lời có thể càng thêm uy tín; nhưng sự im lặng của GS Nguyễn Huệ Chi trước những câu hỏi có vẻ thách thức của ông Nguyễn Hòa khiến chúng tôi, một người từ lâu có dõi theo con đường học thuật và hoạt động xã hội của GS Huệ Chi mà không có hân hạnh quen ông, từ chỗ tò mò đến băn khoăn tìm hiểu, và thấy đã đến lúc phải lên tiếng với công luận một đôi điều. Bài viết của chúng tôi gồm hai phần, nhằm giải đáp hai câu hỏi trong số ba câu của ông Hòa, còn câu cuối, ông mượn lại lời GS Nguyễn Đình Chú (một người thầy đáng kính), vì không phải là người trong cuộc, xin nhường cho người khác có đủ thẩm quyền hơn mình, bởi xét ra, câu hỏi ấy hẳn liên quan đến nội tình lịch sử một thời kỳ dài của Viện Văn học.

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Vũ Kiều Trinh: Kẻ cắp Siêu Thị...

Vũ Kiều Trinh: Kẻ cắp Siêu Thị...

Trần Đức Thắng

  Vũ Kiều Trinh: Kẻ cắp Siêu Thị ở Thụy Điển, Anh Quốc, lại là người nói về Văn hóa dân tộc của Đài VTV
 
Mỗi lần xem chương trình "Văn hóa dân tộc", của Đài truyền hình Việt Nam VTV, tôi lại cảm thấy nhức mắt. Bởi vì người phụ trách chương trình ấy luôn xuất hiện với cái vẻ mỹ miều, cặp mắt sắc xảo, và giọng nói rất đanh. Đó chính là Kiều Trinh. Dân mạng không còn lạ gì Kiều Trinh là con gái nguyên Uỷ viên trung ương đảng, Tổng giám đốc đài truyền hình Việt Nam Vũ Văn Hiến. Cô sinh năm 1975, nguyên phóng viên văn hóa Ban thời sự .
Năm 2001, Kiều Trinh được cử sang Thụy Điển 3 tuần. Ngay tuần đầu, ngày 11-2-2001, cô đã bị cảnh sát thành phố Kalmar bắt vì tội ăn cắp hàng trong siêu thị. Lúc đầu cô nàng chối bai bải, nhưng khi mở băng ghi hình thì phải cúi đầu nhận tội. Cô nàng đã ăn cắp ở Orebro, Kaimar số mỹ phẩm trị giá 400 đô la. Số tiền đó không lớn, nhưng ở Thụy Điển người ta trị ăn cắp, tham nhũng rất nghiêm, nên theo luật Kiều Trinh phải ngồi tù.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

Tập đoàn điện lực Việt Nam: Độc quyền – đặc lợi – tội đồ

Tập đoàn điện lực Việt Nam: Độc quyền – đặc lợi – tội đồ
Phạm Chí Dũng
EVN Ở Việt Nam, EVN là một trong những dẫn chứng sống động và dối trá nhất về việc người ta đã mượn dĩ vãng kinh tế chỉ huy để trục lợi như thế nào. Trong điều kiện nền chính trị độc đảng, thủ đoạn lợi dụng càng trở nên có ý nghĩa hơn. Độc quyền và đặc lợi cũng vì thế đồng nghĩa với tội đồ, đối với nền kinh tế và đời sống dân sinh.
Bù lỗ vào dân!
Tháng 10/2013. Tròn hai năm từ thời điểm nhiều khuất tất của Tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN) lần đầu tiên được lôi ra ánh sáng. Một lần nữa, báo chí trong nước phải dùng đến từ “phẫn nộ” đối với điều bị xem là tội ác của một tập đoàn luôn được chở che bởi cơ chế đặc quyền đặc lợi.
Hai năm trước, vào lúc nền kinh tế Việt Nam dợm chân vào suy thoái, sự đổ bể của hai thị trường chứng khoán và bất động sản đã kéo theo một phát minh không tiền khoáng hậu kể từ thời mở cửa: những doanh nghiệp nhà nước đặc trưng bởi chủ thuyết “giá chỉ có tăng chứ không giảm” như EVN và Petrolimex (Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam) đã tạo thành cặp song sinh có chung hậu môn. Hàng loạt chiến dịch đầu tư trái ngành của các tập đoàn này vào chứng khoán, bất động sản và bảo hiểm rốt cuộc đã tích đọng gánh nợ đến trên 40.000 tỷ đồng.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

Đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị khinh bỉ?

Đâu là nơi duy nhất người Việt Nam không bị khinh bỉ?
Khánh Hưng

Nhân đọc bài viết của một người Nhật nhận xét về người Trung Quốc mà phần bình luận đăng trên Bauxite Việt Nam có liên hệ với đặc tính của người Việt Nam hiện nay, tôi muốn góp nhặt mấy mẩu chuyện tai nghe mắt thấy sau đây.


Năm 2006, một công ty của người gốc Việt ở Mỹ thuê tôi về Việt Nam làm một nghiên cứu cho một dự án đầu tư kinh tế. Vài người quen đưa tôi đi làm việc với chính quyền một vài tỉnh để tìm hiểu các kế hoạch kinh tế của địa phương. Đi đến đâu, tôi cũng nhận được một lời khuyên tương tự là, tôi nên đưa theo một người Mỹ trắng, dù người đó là một nhân viên bảo vệ hay là một lao công cho công ty tôi ở Mỹ, miễn sao người đó nói “xí bô xí ba” gì đó, rồi tôi dịch ra tiếng Việt, thì tôi mới được tiếp đón nồng hậu và nhiệt tình!

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Đọc “Dưới bóng đa chùa Viên Giác” như có nhạc và thơ trong văn xuôi Trần Trung Đạo

Đọc “Dưới bóng đa chùa Viên Giác” như có nhạc và thơ trong văn xuôi Trần Trung Đạo
Đỗ Trường
Trong một bài viết gần đây, nhà nghiên cứu Nguyễn Hoàng Đức cho rằng, Nguyễn Hưng Quốc, Đỗ Hoàng, Trần Mạnh Hảo là ba cây bút nặng vốn nhất Việt Nam hiện nay. Tôi không thể phản đối đánh giá trên của ông. Nhưng tôi nghĩ, nếu như đọc và nghiên cứu Trần Trung Đạo, chắc chắn Nguyễn Hoàng Đức sẽ phải viết tiếp: Ngoài Nguyễn Hưng Quốc, Đỗ Hoàng, Trần Mạnh Hảo, chúng ta còn có một Trần Trung Đạo thơ, một Trần Trung Đạo văn, và cõng trên lưng cả mảng phê bình nghị luận xã hội.


Thật vậy, công việc chủ yếu của một kỹ sư điện toán đã vắt kiệt sức, nhưng với Trần Trung Đạo, thơ văn, nghiên cứu lại là hơi thở, là bữa ăn hàng ngày. Có thể nói, Trần Trung Đạo không sống bằng nghề viết, sự viết lách chỉ là giải tỏa cái đau và nỗi nhớ của người xa quê. Ông chỉ cầm bút, khi con tim chính mình rung lên, thôi thúc và mách bảo. Do vậy, thể loại nào, mảng nào, ông cũng để lại những tác phẩm đóng đinh vào lòng người. Và như một lần tôi đã viết:  Nếu không có biến cố 30-4-1975 và không có những con thuyền lá tre kia, cố lao đi để tìm sự sống thật mong manh, trong cái mênh mông của biển cả, giông tố của đất trời, thì chúng ta sẽ không có một nhà thơ đa tài Trần Trung Đạo hôm nay. Những cơn mưa nguồn, gió bể ấy là những nhát búa gõ vào hồn thơ anh, rồi như tiếng chuông ngân lên từ cõi lòng, vọng về bên kia bờ đại dương.

Tấm hình kỷ niệm

Tấm hình kỷ niệm

Hà Sĩ Phu

Nguyễn Huệ Chi - Hà Sĩ Phu trước Câu đối tặng Võ Đại tướng (10-10- 2012)

Nhân Quốc tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp, tôi xin gửi tặng trang Bô-xít tấm hình chụp tôi với GS Huệ Chi, với hai ly rượu, ngồi trước Câu đối tặng Võ Đại tướng, trước đây vửa tròn một năm.
Số là năm ngoái, ở tuổi 102 trên giường bệnh, tướng Giáp có thể ra đi bất cứ lúc nào. Tôi bàn với anh Huệ Chi, khi cụ Giáp mất tất nhiên ta phải có câu đối viếng, vì Đại tướng với ba bức thư phản đối chương trình khai thác Bô-xít chính là một cảm hứng quan trọng dẫn đến xuất hiện trang Bô-xít phản biện, dù sự nhìn nhận lịch sử có đa dạng và phức tạp đến đâu thì trong việc cụ thể này sự thực ấy vẫn được khẳng định.