Tập đoàn điện lực Việt Nam: Độc quyền
– đặc lợi – tội đồ
Phạm Chí Dũng
EVN Ở Việt Nam,
EVN là một trong những dẫn chứng sống động và dối trá nhất về việc người ta đã
mượn dĩ vãng kinh tế chỉ huy để trục lợi như thế nào. Trong điều kiện nền chính
trị độc đảng, thủ đoạn lợi dụng càng trở nên có ý nghĩa hơn. Độc quyền và đặc
lợi cũng vì thế đồng nghĩa với tội đồ, đối với nền kinh tế và đời sống dân
sinh.
Bù lỗ vào dân!
Tháng 10/2013. Tròn hai năm từ thời điểm nhiều khuất tất
của Tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN) lần đầu tiên được lôi ra ánh sáng. Một lần
nữa, báo chí trong nước phải dùng đến từ “phẫn nộ” đối với điều bị xem là tội
ác của một tập đoàn luôn được chở che bởi cơ chế đặc quyền đặc lợi.
Hai năm trước, vào lúc nền kinh tế Việt Nam dợm chân vào
suy thoái, sự đổ bể của hai thị trường chứng khoán và bất động sản đã kéo theo
một phát minh không tiền khoáng hậu kể từ thời mở cửa: những doanh nghiệp nhà
nước đặc trưng bởi chủ thuyết “giá chỉ có tăng chứ không giảm” như EVN và
Petrolimex (Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam) đã tạo thành cặp song sinh có chung hậu
môn. Hàng loạt chiến dịch đầu tư trái ngành của các tập đoàn này vào chứng
khoán, bất động sản và bảo hiểm rốt cuộc đã tích đọng gánh nợ đến trên 40.000
tỷ đồng.