Nhãn

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Nguyên khí (tiếp theo)

                    NGUYÊN KHÍ

            Tiểu thuyết của Hoàng Minh Tường



               8. Nội quan Tạ Thanh

                          Ngoài chưng mọi chốn đều thông hết
           Bui một lòng người cực hiểm thay.
                                                       
      ( Mạn thuật 4 - Quốc âm thi tập - Nguyễn Trãi)


Vào cái buổi sáng tinh mơ Hoàng hậu Nguyễn Thị Anh xẻo lưỡi lão Câm ở chùa Huy Văn, có hai sự việc nữa, làm kinh động kinh thành Thăng Long.
Đó là cái chết bất ngờ của quan vệ úy Lê Nguyên Sơn và tai nạn khủng khiếp với  phù thủy Trần Văn Phương.
 Lê Nguyên Sơn sau khi đã hành quyết lão Câm và cho quân tát nước ngập tràn rồi đào phá tanh bành căn hầm bí mật sau chùa Huy Văn, vừa dẫn quân đi lùng sục quanh làng thì bị một mũi tên từ đâu đó bắn xuyên tim, chết ngay dưới chân ngựa. Còn phù thủy Trần Văn Phương thì vừa thay phiên dọn chuồng voi, liền bị con voi già giở chứng dẵm nát thây ngay ở cửa chuồng.
Nội quan Tạ Thanh, tức tốc gặp Hoàng hậu Nguyễn Thị Anh bẩm báo :
- Tâu Hoàng hậu, thần đã tuân ý chỉ…Tay phù thủy đã bị tội voi giày… Còn Lê Nguyên Sơn thì…Đội cấm quân đang lùng bắt kẻ đã bắn lén quan vệ úy. Dân chúng đồn ầm lên rằng đồ đảng của Tiệp dư Ngọc Dao đã giết Lê Nguyên Sơn để trả thù cho lão Câm…
Hoàng hậu lặng đi.
 Dẫu đã biết kết cục số phận của Lê Nguyên Sơn, nhưng trái tim tuổi mười tám của người đàn bà xinh đẹp và đầy uy quyền vẫn âm thầm tan nát. Những kỷ niệm như mới hôm qua cứ hiển hiện về. Làm sao quên được chuyến giã từ tuổi thơ, giã từ cái làng quê nghèo Bố Vệ ngày ấy. Không có chàng, sẽ chẳng có kinh thành Thăng Long hôm nay. Không có chàng, không có Hoàng thái tử Bang Cơ bây giờ. Không có chàng…sẽ không có những giây phút hạnh phúc lứa đôi mà một người đàn bà dẫu có thể trở thành Hoàng hậu, quyền bính, vinh hoa tột đỉnh, nhưng vẫn không thể được tận hưởng niềm hoan lạc tột cùng…

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Nguyên khí (tiếp theo)

  NGUYÊN KHÍ

Tiểu thuyết của Hoàng Minh Tường      


 7. HOÀNG TỬ LÊ TƯ THÀNH


                             Mỹ ngọc bất lao cầu thiên giá
                            Y lan chung tự thổ thành phân

                               (Ngọc tốt lo chi tìm giá đắt
                             Lan tươi ắt vẫn tỏa mùi hương) 

                                   (Họa thơ Cúc Pha - Ức Trai thi tập - Nguyễn Trãi)


Công việc dịch thuật và phiên giải “Long thành tạp ký” không giấu được những người thính nhạy, thiện tâm. Một hôm, Đỗ Chí Cao và Ngô Tháp đưa đến giới thiệu với giáo sư Hoàng Nguyên một cựu chiến binh, nhà giáo kiêm nhà thơ, nhà doanh nghiệp.
- Đây là chủ tịch Huỳnh Đạo, nhà s học… - Đỗ Chí Cao nói đại, chẳng cần biết chức danh thật của Huỳnh Đạo là chủ tịch hay chủ nhiệm - Giáo sư chắc đã biết “Câu lạc bộ Những người yêu kính và bảo vệ Nguyễn Trãi - Nguyễn Thị Lộ”?
Giáo sư Hoàng đưa cả hai tay đón người bạn đồng niên:
- Tôi có biết. Câu lạc bộ này có tên gọi tắt là “Nguyễn Trãi Club”. Tôi cũng đang muốn gia nhập để tỏ tấm lòng với tiền nhân. Rất hân hạnh được gặp ông chủ tịch.
Ông Huỳnh Đạo vội xua tay:
- Không dám… Tôi chỉ là chủ nhiệm Câu lạc bộ. Chúng tôi đang có tờ trình Chính phủ cho thành lập “Hội những người yêu kính và bảo vệ Nguyễn Trãi - Nguyễn Thị Lộ”. Nếu được thành lập, việc đầu tiên của Hội sẽ là đề nghị Toà án nhân dân Tối cao cho mở phiên toà, ra một phán quyết phủ định án quyết Lệ Chi Viên năm Nhâm tuất 1442, đòi trắng án cho hai cụ Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ…(1)
Ngô Tháp phù hoạ:
- Tại một hội thảo khoa học, Luật sư Nguyễn Thành Vĩnh đã chính thức nêu đề nghị này với nhà nước,(2) và ông coi đây là phiên toà đặc biệt, phiên toà Lương Tâm, để giải  toả nỗi oan tày trời gần 600 năm…

Ký ức làng Cùa (tiếp theo)



Ký ức làng Cùa
Tiểu thuyết của Đặng Văn Sinh



                              Chương chín
                                           1        
  

Đầu tháng sáu năm Giáp Ngọ, một anh bộ đội quân phục sĩ quan, mũ lưới, súng ngắn bên sườn, vai mang ba lô vào làng Cùa. Anh ta vừa định bước qua cổng thì có hai du kích xách súng chặn lại hỏi:
- Anh là ai? Vào làng có việc gì?
Người sĩ quan gườm gườm nhìn tay du kích lé mắt rồi lấy ra tờ giấy đưa cho anh ta :
- Tôi là Khúc Luận, con trai bà Cả Huê, hiện đang ở trung đoàn...
Một trong hai du kích có cái mũi khoằm, súng lăm lăm trong tay, chỉ cần viên sỹ quan hơi động đậy một chút là anh ta sẵn sàng cho ăn đạn. Tay lé mắt xoay ngược tờ giấy đánh máy chụp con dấu đỏ nhìn một lúc rồi đưa cho người mũi khoằm. Anh này cũng không biết chữ đành ngẩng lên nhìn chằm chằm vào anh bộ đội hỏi :
- Tên gì ?
- Đã bảo là Khúc Luận, có ghi trong giấy ấy. Các anh không đọc được à?
- Câm  mồm! - Người mắt lé quát.
- Anh là con ông Chánh Đàm?
- Thì sao?
- Đi theo chúng tôi.
Lúc ấy trời đã nhá nhem. Khúc Luận cảm thấy làng Cùa có chuyện bất thường định tính nước tháo lui nhưng không kịp nữa rồi. Ba du kích còn khá trẻ chẳng biết ở đâu bất chợt hiện ra tước ngay khẩu súng ngắn, quàng dây thừng trói giật cánh khuỷu dẫn về đình Cả. Chỉ ít phút sau anh ta bị tống vào hậu cung, nơi trước đây khoá Kiệt đã từng giam Lê Bang và bà Cả Huê. Người mũi khoằm khoá cửa xong bước ra sân bảo đám du kích ngồi ngoài sân:
- Sáng mai phải đưa tên phản động họ Khúc ra cho bà con bần cố nông đấu tranh.
- Hắn về từ bao giờ?
- Lúc chiều.
- Đáng đời cho quân địa chủ bóc lột. Chuyến này thì mẹ con nhà nó khó tránh khỏi tử hình .