Nhãn

Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018

LỄ HỘI THỜI MẠT PHÁP





Đặng Văn Sinh


Đến Trần ngày khai hội
Hàng vạn khách thập phương
Cùng "xung phong" cướp ấn
Dữ dội như chiến trường.

Tranh nhau lá ấn rởm
Trong nghi ngút khói hương
Bươu đâu rồi mẻ trán
Phải đưa vào nhà thương.

Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

VĂN HÓA... DÔ!


Đặng Văn Sinh

(Nhại thơ ngũ ngôn của bác Thái Bá Tân về thứ văn hóa mới được xác lập như một giá trị sống, một loại "quốc hồn, quốc túy" của dân tộc Việt trong thời đại "đỉnh cao trí tuệ")
Đ.V.S.




Có một thứ văn hóa
Gần đây mới mọc ra
Gọi là văn hóa ...NHẬU
Nhưng lại rất "đậm đà(!?)


Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

Khai ấn phú



KHAI ẤN PHÚ

Cao Bồi Già

Cờ quạt rập rờn;
Trống chiêng văng vẳng.
Ồn ào bát nháo cùng nơi;
Xôm tụ lê thê cả tháng.
Ngó hội ấy hút người;
Trông đền kia khai ấn.
Vạn du khách ngóng chờ tự sương thẫm, nắng chửa hồng soi;
Ngàn quan dân chầu chực từ đất mờ, trời chưa sáng bảnh .
Tốn tiền tốn bạc, chẳng tiếc chẳng than;
Cực xác cực thân, không nề không quản.
Bởi dạ những ham cầu thăng chức thăng quan;
Lại lòng mưu dục tốc siêu giàu siêu phát.
Người người hăm hở cướp đoạt phúc Thần;
Kẻ kẻ lăm le tranh giành lộc Thánh.
Thùng “công đức” lễ lộc phình căng;
Túi “nhà đền” hào xu nặng khẳm.
Ngó lại Hoàng Thành Thăng Long ta đây :
Sao mà yên chịu hẩm hiu ;
Chẳng lẽ cam đành ế ẩm.
Đào đào cùi cũi hố bé hầm to, rặt chỉ bình vêu ấm sứt, không thứ chào mời;
Khảo khảo chăm chăm tầng này lớp nọ, toàn là nền cổ giếng xưa, chả chi rao bán.

BỜM và RƠM



BỜM và RƠM

Lê Xuân Đố

Tặng Nguyễn Khắc Phục
Bờm rằng Bờm vác sự đời
Nhẹ hều thiên hạ cõng vời nhân gian
Sống đời triết lý nửa gang
Mà đo tuốt luốt lạc quan qua ngày
Nắm xôi rượu gạo cầm tay
Tiếng cười Guinness vui vầy dân gian
Bờm rằng Bờm chẳng làm gàn
Thông minh tính đất khôn càn càn khôn
Xét trong kỷ yếu vô hồn
Rơm là ký giả mài mòn văn thơ
Xác thân hồn vía thực hư
Tình yêu nên tội loà mù an thân
Điên là liều thuốc tâm thần
Tĩnh ra giấy mực phân vân nỗi đời
Những khi hồn lạc phương trời

Chùm thơ khai bút




CHÙM THƠ KHAI BÚT CỦA PHẠM XUÂN TRƯỜNG
Phạm Xuân Trường


ĐÈN CÙ


“Khen ai khéo kết ối a cái đèn cù”
Lời bài hát
Ai làm ra cái đèn cù?
Vây quanh ngọn nến tít mù vòng quanh
Hình nhân người ngựa đỏ xanh
Một tầm tay với mà đành cách xa
Í a khỉ giấy trâu già
Trang kim hàng mã khác là tóc râu...
Ngày xưa các cụ thâm sâu
Trò chơi nhân thế bạc đầu mới hay
Đèn cù đời của hôm nay
Hình nhân ngủ gật vòng quay tít mù
Mỗi năm lại một Trung Thu
Nhìn đàn con rối gật gù vần xoay

Xuân 2016

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

Những thế hệ lãnh đạo tài ba



Những thế hệ lãnh đạo tài ba

Sáu Nghệ

Kính thưa đồng chí chủ tịch!
-Được! Thoải mái nhé,
Tôi học lớp ba nên rất muốn nghe
Mọi vấn đề, trừ công tác tổ chức…

Sau một nhiệm kỳ hoặc hơn nữa:
Kính thưa đồng chí chủ tịch!
-Khoan! Trước phải kính thưa đồng chí nguyên chủ tịch,
Vì tôi từng là cấp phó của đồng chí nguyên chủ tịch.

Sau hai nhiệm kỳ hoặc hơn nữa:
Kính thưa đồng chí chủ tịch!
-Hãy khoan! Trước phải kính thưa hai đồng chí nguyên chủ tịch,
Vì tôi từng là thư ký của đồng chí nguyên chủ tịch.

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

TỰ DO HAY LÀ CHẾT MỖI NGÀY !



TỰ DO HAY LÀ CHẾT MỖI NGÀY !

Trần Mạnh Hảo

 ( Viếng em trai con bà cô và đồng đội trong nghĩa trang quân đội Việt Nam cộng hòa Biên Hòa)
Hình như anh đã nhìn rõ em qua đầu ruồi súng AK bang gấp
Bóp cò nhanh
Viên đạn xuyên tim bà cô anh
Em chết !
Trận đánh Bù Đăng năm 1969 ác liệt
Anh em mình chĩa súng vào nhau
Hôm nay mẹ em dắt cháu trai đi viếng mộ con mình
Nghĩa trang quân đội Biên Hòa 16 nghìn ngôi mộ
Tôi làm sao có đủ nhang
Thắp cho các anh một đời chưa đủ
Anh quỳ trước mộ em đẫm cỏ
Chưa dám nói thật với cô
Anh em mình bắn vào nhau đêm đó
Quân mình bắn giết quân ta
Núi xương sông máu mới là quê hương
Đưa dân tộc tới chân tường
Vào địa ngục ngỡ thiên đường quắt quay
Em nằm đây hóa đất này
Chết cho điều có thật
Là đất nước đắng cay
Anh cầm súng cho điều hoang tưởng
Cỏ như chợt khóc sương dày
Tàn tro nhang bật máu
Những nấm mồ trùng trùng đồi núi
Từng bia mộ
Nhú một bàn tay
Một vạn sáu trăm nghìn bàn tay
Giơ lên mặt đất này xin nói :
Tự do hay là chết mỗi ngày !
( Bài thơ rút trong sổ tay, viết tại nghĩa trang quân đội Biên Hòa ngày 19-6-1990)
T.M.H.
Nguồn: Tác giả gửi trực tiếp từ Sài Gòn

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Trăng nghẹn



Trăng nghẹn
(Tác phẩm đoạt giải nhất cuộc thi thơ Đồng bằng Sông Cửu Long năm 2009)

         

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Thơ Trần Mạnh Hảo



Làm dâu
Thơ Trần Mạnh Hảo

Lời tác giả : Từ năm 1945 đến nay, có 5 cuộc chiến tranh đã đi qua trên đất nước khổ đau của chúng ta. Một số người phương Tây tưởng nhầm Việt Nam chỉ là các cuộc chiến tranh, không phải là một đất nước. Hàng mấy chục triệu đàn ông, thanh niên Việt ngã xuống cho những điều giờ này vẫn chưa có : độc lập, tự do, dân chủ, công bằng hạnh phúc…Những tử sĩ đã chết tại chiến trường nhưng những người mẹ, người vợ, người yêu của họ sẽ mãi gánh chịu nỗi đau thương vô bờ ấy. Bài thơ này tác giả xin kính tặng những người đàn bà Việt Nam bao thế hệ đã làm dâu cuộc chiến tranh, lấy chiến tranh làm chồng.
Chị làm dâu cuộc chiến tranh
Hòa bình khóc kẻ chưa thành lứa đôi
Hứa hôn với lính lâu rồi
Nghĩa trang chị bạc tóc ngồi làm dâu
Giá ngày xưa kịp lấy nhau
Giờ này chắc đã con đầu bằng anh
Đất sâu đợi rỗng tiểu sành
Mộ chưa có cốt rừng xanh gửi hồn
Mỗi khi chim lợn kêu dồn
Khói hương khấn gió Trường Sơn tìm mồ
Đêm về đội lén khăn xô
Thương người nằm khoác ba lô mối đùn
Tay sờ ảnh mộ còn run
Xin thương rế rách chổi cùn chiến tranh
Gọi thầm nấm đất bằng anh
Chị xin nhận tấm cỏ xanh làm chồng
T.M.H.
Nguồn: Tác giả gửi trực tiếp từ Sài gòn

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Thơ Phạm Lam Hà



Phạm Lam Hà, quê Thanh Miện,  Hải Dương, là bạn cũ của ĐVS từ khi còn làm việc ở Công trường Cầu đường Cao Bằng, Sơn La những năm 1965, 1968 của thế kỷ trước. Lam Hà vốn là kỹ sư giao thông, từng rong ruổi khắp mọi nẻo đường đất nước nhưng lại có niềm đam mê văn chương cháy bỏng. Thơ anh chứa đầy tâm sự cũng những trăn trở về nhân tình thế thái.
ĐVS xin trân trọng giới thiệu chùm thơ Phạm Lam Hà viết như là một trải nghiệm với bao nỗi buồn vui  trên cõi đời gió bụi này…
            
                                                              ĐVS


  Chợ tình

  Lán lá chông chênh sườn dốc
                          Lũ ngựa thả rông
                          Nhởn nhơ gặm cỏ ven rừng
                          Chợ Khau Vai
                          Năm một lần mới họp
                          Chợ đông, rất đông
                          Người bán người mua lại ít
                          Xênh xang áo váy đủ màu
                          Chảo Thắng cố sôi – vòng ngồi nêm chặt
                          Ngả nghiêng chóe rượu khèn bè!
                          Chợ đông, rất đông
                          Người bán người mua lại ít
                          Ngực Thổ cẩm căng tròn
                          Ô xòe che nghiêng – Góc riêng giữa trời giữa đất
                          Trời cứ xanh cao
                          Núi cứ xanh cao!
                          Mẹ xuống chợ gặp người yêu cũ
                          Cha về hẹn bạn tình xưa
                          Chẳng ghen tuông rình rập bao giờ
                          Bóng núi lan chùm
                          Bầu trời rất lạ
                          Chợ Khau Vai năm một lần mới họp
                          Chợ một phiên – Tình nặng một đời!
                                                           Hà Giang, 3 - 1966


Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

Bài thơ trên váy



Trần Mạnh Hảo mừng ngày 8-3 bằng “Bài thơ trên váy”

Lời ngỏ : Bốn nghìn năm người đàn bà Việt Nam đã chống Trung Hoa bằng váy. Nước ta phụ nữ quyết mặc váy, không chịu mặc quần như bên Tàu, nên mới có câu ca dao : "Cái trống mà thủng hai đầu/Bên ta thì có bên Tàu thì không". Vua Minh Mạng theo văn hóa Tàu nên ra lệnh bắt đàn bà Việt Nam mặc quần : "Chiếu vua Minh Mạng ban ra/ Cấm quần không đáy người ta hãi hùng". Váy vừa là quốc phục, vừa là thẩm mỹ dân tộc, một đặc trưng văn hóa Việt Nam. Nên, nhân ngày 8-3, đàn ông Việt ta nếu có ai hô : Váy muôn năm kể ra cũng là một hành vi yêu nước. Hồi ba tuổi, thằng con trai tôi cứ thấy mẹ mặc váy là nghịch ngợm chui vào váy mẹ hô : múa lân, múa lân. Thiết tưởng những người đàn ông Việt hôm nay cũng nên giữ lấy tinh thần thích múa lân như chú bé mê váy kia để mừng bà xã mình, nghe ra còn có ý nghĩa hơn là tặng hoa chăng ?


BÀI THƠ TRÊN VÁY
                       

                                     Tưởng nhớ nữ sỹ Hồ Xuân Hương



Mở ra một cái váy trời
Qụat cho thế sự tơi bời lá hoa
Chành ra ba góc dư ba
Hỏm hòm hom thế mới là văn chương.

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Kẻ bắn vào nhân dân

Kẻ bắn vào nhân dân

Trần Mạnh Hảo

Leo lẻo : “ Nhân Dân ta…”
Lại nhằm dân mà bắn
Máu của U-crai-na
Muôn đời truy tố hắn

Hắn – Ya-nu-ko-vich
Hậu duệ Xít-ta-lin
Coi dân là thù địch
Bắt dân làm con tin

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

35 NĂM ! HÃY NHẢY MÚA ĂN MỪNG...

35 NĂM ! HÃY NHẢY MÚA ĂN MỪNG...

Trần Mạnh Hảo

( TMH ứng tác ngay trên máy vi tính khi xem đoạn video cảnh công an bày đặt khiêu vũ trước tượng đài vua Lý Thái Tổ để át đi hình ảnh người biểu tình dâng hoa kỷ niệm ngày 60 vạn quân Trung Quốc tấn công dọc biên giới Việt Trung 35 năm trước làm sáu vạn chiến sĩ đồng bào ta hi sinh : đốt sạch, phá sạch, giết sạch làng mạc đô thị dọc biên giới Việt Trung)

Ngày 17-2-1979 tại biên giới Việt Trung
60 vạn Hoa quân nhập Việt
Ngày 16-2-2014 trước tượng đài vua Lý Thái Tổ - Hồ Gươm
Hàng trăm cặp đôi khiêu vũ ăn mừng

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Đọc thơ “Tam quốc”



Đọc thơ “Tam quốc”

Phạm xuân Trường

Đầu xuân “Tam quốc” đọc chơi
Cha con Đổng Trác dối trời mị dân
Chỉ vì “ba lạng phù vân”
Nghìn năm vết nhục vừa gần vừa xa
Điếm của con, vợ  của cha
Bố con úp mặt vào “hoa thập thành”
Ngồi buồn ngắm quẩn nghĩ quanh
Công hầu khanh tướng bỗng thành tiện dân
Thực hư, sai đúng, xa gần…
Ngồi rồi “Tam quốc” ghép vần thành thơ.

P.X.T
Bài thơ được nhà thơ Phạm Xuân Trường đọc tại CLB Hữu nghị Việt Tiệp (Hải Phòng) nhân Ngày thơ Việt Nam, Rằm tháng Giêng năm Giáp Ngọ


Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Chùm thơ Trần Mạnh Hảo nhân 95 ngày sinh thi hào Nguyễn Bính ( 1918-2013)



Chùm thơ Trần Mạnh Hảo nhân 95 ngày sinh thi hào Nguyễn Bính ( 1918-2013)

Ngày 07-12-2013 Ủy Ban nhân dân tỉnh Nam Định sẽ kỷ niệm trọng thể 95 năm ngày sinh thi hào Nguyễn Bính, danh nhân văn hóa của tỉnh; nhân việc này, Trần Mạnh Hảo gửi chùm thơ viết về Nguyễn Bính.
Trong ba bài thơ dưới, có nhắc đến tên các bài thơ, tập thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính: Lỡ bước sang ngang, Nước giếng thơi, Đêm sao sáng, “Hành phương Nam…

Thi sĩ Nguyễn Bính (tên thật là Nguyễn Trọng Bính )1918-1966

BÚT ĐÀO HUYỆT GIẤY MÀ CHÔN MÌNH DẦN
Trần Mạnh Hảo
Cái thời Nguyễn Bính nguồn cơn
Vẫn đôi bướm ấy đến vờn mùng tơi
Mượn mưa phùn xỉa tăm chơi
Nửa đêm gió bấc rít hơi thuốc lào

“Trăm hoa” dễ được hoa nào
Về xem bướm hoá thi hào vườn dâu
Về xem cái kén mọc đầu
Ruột gan rút hết từng câu nhân tình

Tài cao đẩy thấp phận mình
Vỉa nồi niêu vẫn còn kinh hề mồi
Thơ không thể đổ vào nồi
Ngắm mình trong “nước giếng thơi” hết hồn

“Đêm sao sáng” cạn hoàng hôn
Bút đào huyệt giấy mà chôn mình dần
Một đoàn bươm bướm đưa chân
Hai hàng lục bát khiêng phần mộ thơ…


Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

CHÙM THƠ 4 CÂU TRẦN MẠNH HẢO

CHÙM THƠ 4 CÂU TRẦN MẠNH HẢO


TƯỞNG NGOÀI VÔ TẬN

Mình từ đâu đến thành ta
Ta trong mình giữa thiên hà long đong
Ngước lên trời mới ròng ròng
Tưởng ngoài vô tận mà trong lòng mình


LỜI BƯƠM BƯỚM


Thuở ấy em còn là con sâu róm
Lột xác em thành bướm trắng để anh yêu
Em vẫn mang một linh hồn sâu trong xác bướm
Anh có bao giờ yêu trọn vẹn được em đâu ?

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Thơ Đường viết về chùa Hương

  Thơ Đường viết về chùa Hương


Chơi động Hương tích

 Trịnh Sâm

Trời vừa hé sáng, bước lên thuyền,
Khoan mái chèo lan, ghé bến tiên.
Phong nguyệt thờ ơ bầu ngọc đúc,
Giang sơn bỡ ngỡ bức tranh in.
Kìa kìa qui phượng phong kinh bối,
Nọ nọ lân long lắng giáo thiền.
Cảnh lạ thú mầu khôn xiết kể,
Thanh kỳ đệ nhất chốn Nam thiên.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Lời ông chủ tịch về hưu


Lời ông chủ tịch về hưu

Viếng hương hồn anh Lê Văn Chất

Mai Hồng Niên

Tao đã thấp, mày còn lùn
Việc đời chắc chắn “đánh bùn sang ao”
Học hành chẳng có là bao
Đứng trong phường hội “Cào cào đá xe”
Từ thằng buôn trứng, bán bè
Chạy vào quan chức mà ghê cả người
Góp chung vốn để hưởng lời
Cùng thằng đào ếch - một thời xông pha
Người cổ ngắn, thích ba hoa!

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013


HOÀNG SA ƠI, HOÀNG SA...


Lê Anh Tuấn
(CHLB Đức)


Kính thưa quý bạn đọc.
trước hết cho phép tôi -  một tác giả không tên(NONAME- AUTOR) được tiết lộ rằng tôi đang  thực sự phải "chạy đua với thời gian".Tôi được giới văn chương gọi là mù chữ vì chỉ có kinh nghiệm viết lách dưới 1 năm. Nhiều khi viết xong liều mạng cũng gửi nhờ anh em bè bạn đọc và phê bình giúp và đã nhận đựợc đóng góp phê bình của anh em bè bạn, trong đó có một người bạn thân rằng tôi viết hơi cẩu thả, sau đó tôi có đáp thư xin lương thứ vì lý do sức khỏe vì tôi yếu lắm rồi, ngồi biên soạn 1h là người đau đớn mỏi mệt, mắt mờ và bị quáng đi.
Bạn tôi cũng thông cảm và khuyên rằng nếu viết để giành lại sự sống"còn viết là còn sống" thì hãy cố gắng viết tiếp đi!
Vì giờ đây tác giả như chiếc tàu hoả tốc tạm dừng ở sân ga và có thể ra đi bất cứ lúc nào mà không hề biết!
 
Thỉnh thoảng tôi có cập nhật trang nguoiviet.de đọc tinNhững mảng văn chương gần đây(nguoiviet.de)  đã đẩy tôi đi đến quyết định là sẽ không viết tiếp nữa.Tôi viết thơ, văn bằng 3 thứ tiếng(Việt, Đức, Anh), nên tôi thấy thương tiếng Việt bị cưỡng bức một cách tàn bạo, chắc các tác giả vì "văn mình vợ bạn" nên không nhận ra!
Khi một người bạn thân khuyên và phê bình dù không vui nhưng tôi rất biết ơn bạn mình đã  góp ý chân tình. Tôi nhận thấy rằng khi mình không có tài thì không nên "xéo" vào cái "vườn hoa ngôn" đó một cách thiếu văn hóa làm gì. Là tác giả thì ít nhất tôi phải biết tôn trọng độc giả -  Người Việt mời nhau ăn đồ ngon chứ không bao giờ mờinhau đồ thiu thối cả. Văn chương cũng là thức ăn tinh thần!
Tôi nhận thấy rằng khi mình không có tài thì không nên "xéo" vào cái "vườn hoa ngôn" đó một cách thiếu văn hóa làm gì.

Khi một người bạn thân khuyên và phê bình dù không vui nhưng tôi rất biết ơn bạn mình đã  góp ý chân tình. 
Vì giờ đây tác giả như chiếc tàu hoả tốc tạm dừng ở sân ga và có thể ra đi bất cứ lúc nào mà không hề biết!
 
Xin trích đoạn tập thơ 50 trang A5 sắp xuất bản:

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Hãy vớt tôi lên từ ác mộng


Hãy vớt tôi lên từ ác mộng

Trần Mạnh Hảo


Tặng nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm sau khi đọc bài thơ “ THỜI SỰ CUỐI NGÀY “ của ông vừa in trên trang Nguyễn Trọng Tạo(*)


Đêm qua đọc thơ anh Điềm tôi ác mộng toát mồ hôi :
Sông Hương nhảy lên bờ chết đuối
Cây dọc Trường Sơn bị chặt hết rồi

Đêm qua ác mộng vây tôi :
Sông Hồng nhảy lên bờ chết đuối
Trung Quốc chặn đầu nguồn nước hết về xuôi

Đêm qua ác mộng sập trời :
Biển Đông nhảy lên bờ chết đuối
Trung Quốc tràn qua cướp biển rồi

Hỡi hai chàng trai xứ Huế
Cám ơn các anh vừa nhảy xuống sông Hương cứu cô gái tự tử
Trong bài thơ “ Thời sự cuối ngày”

Xin các anh hùng hôm nay
Xin các nhà thơ hôm nay
Hãy nhảy lên diễn đàn quốc hội
Cứu lấy Biển Đông sắp chết đuối
Cứu lấy Sông Hồng sắp chết đuối

Và cứu lấy hàng triệu người như tôi
Thoát khỏi ác mộng này…

Sài Gòn nửa đêm ngày 5-6-2013

T.M.H.