Nhân chuyện hiến pháp, nhớ lại việc sửa đổi Hiến pháp Liên Xô cách đây
22 năm
Lê Phú Khải
Matxcơva,
3/1991.
Sau gần hai
tuần lễ ở Matxcơva, ngày cuối cùng trước khi đoàn nhà báo Đài Tiếng nói Việt
Nam chúng tôi về nước – nói là đoàn nhưng thực ra chỉ có hai người – Irina,
Trưởng Ban Việt ngữ Đài Phát thanh đối ngoại Liên xô hỏi tôi: “Vậy là anh Phú
Khải thực sự không muốn tìm hiểu cái gì ở Mát à?”.
Số là, trong
ngày đầu tiên, Irina lên chương trình làm việc, yêu cầu chúng tôi nói những gì
cần tìm hiểu trong thời gian ở Liên Xô. Anh Trần Kiên trưởng đoàn (lúc đó phụ
trách chương trình phát thanh nông nghiệp của Đài Tiếng nói Việt Nam) đã đưa ra
một lô yêu cầu, nào là tìm hiểu cái này, đi tham quan cái kia. Irina ghi chép
rất kỹ. Đến lượt tôi, tôi nói: “Tôi chẳng có yêu cầu gì cả”. Irina ngạc nhiên
vô cùng. Thấy vậy, tôi nói luôn: “Từ Hà Nội sang Matxcơva, tôi như anh nhà quê
ra tỉnh, tiếng Nga một chữ không biết, vậy thì “tìm hiểu” cái gì? Vả lại, được
đi máy bay IL 86 có đến 350 chỗ ngồi của hãng hàng không Airoflot là sướng rồi.
Đến Matxcơva thấy đường phố lớn rộng, nhà cửa to tát, lại được nghe Irina nói
tiếng Việt sành điệu như con gái Hà Nội... thì thế là tìm hiểu rồi còn gì nữa”.
Irina không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt hóm hỉnh. Vậy mà ngày cuối cùng
cô lại hỏi tôi như thế. Tôi nói: “Rất muốn tìm hiểu chứ, nhưng yêu cầu lại hơi
cao đấy. Vậy Irina có đáp ứng được không?”. Cô nói quả quyết: “Anh Khải cứ yêu
cầu, em sẽ cố gắng hết mình!”. (Irina nói tiếng Việt rành rẽ, đâu ra đấy). Tôi
liền nói: Muốn đi gặp một tri thức hàng đầu ở Matxcơva để đối thoại, nhưng
người phiên dịch phải là Irina”. Suy nghĩ ít giây rồi nàng cầm tay tôi lôi đi,
vừa đi vừa nói: “Đi ngay bây giờ. Em đưa anh đi gặp viện sỹ X”. (Tôi không nhớ
cái tên tiếng Nga dài như cầu Long Biên này!). Ông là Trưởng Ban Sửa đổi Hiến
pháp Liên Xô.