Nhãn

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

Phấn đấu ký số 43


CŨNG TAI, CŨNG MẮT, CŨNG ĐẦU, NHƯNG KHÁC CHỖ ĐỨNG NÊN KHÁC NHAU CÁI ….MỒM! 
Nhạc sĩ Tô Hải

Đáng lẽ tuần này, thay vì việc “xía vô chuyện nước người“, tớ sẽ trở về với “chuyện nước nhà” bằng một loạt bài cứ ấm ách mãi trong đầu mấy tuần nay mà chưa đủ sức ngồi lên ki-bót gõ mấy dòng về:
-Những “chuyên ra” tạo những con số % mà các nhà kinh tế có tên tuổi trong và ngoài nước đã dùng lý lẽ cực kỳ chuyên môn bác bỏ vì nó là: “nguỵ tạo”, là “không biết lấy ở đâu ra”, là “đầy mâu thuẫn”, là tự sướng, tự nói dối mình chứ… phá sản đã lồ lộ trên con đường “Ta đi tới”! Kinh tế học ba xu như tớ, tớ sẽ lấy lý luận thực tế rút ra từ ….. báo cáo của bà xã mỗi ngày ra chợ một lần để kiếm sống, bằng những cái hoá đơn tiền điện, tiền nước, tiền gaz, tiền học, tiền thuốc, tiền rác, tiền gửi xe, tiền điện hành lang, máy bơm nước chung cư ….trăm thứ hầm bà lằng tiền gì cũng tăng theo ở ngay gia đình tớ ,.. đến mức ngày 7/3 , vừa lãnh xong lương hưu từ thời bao cấp hơn ba triệu bạc cụ Hồ, bà xã đã than: Mới có mồng 10 mà chẳng còn đồng nào trả tiền học cho con! Riêng tớ, từ tháng 3 này tớ đã tình nguyện không ăn sáng bằng cách….ngủ liền đến 11 giờ trưa cho đỡ khổ vợ, khổ con ….Tớ định tung luôn cả cái câu của ông bạn vàng văng tục như hát hay từ những năm còn chung nhau một tấm chăn trấn thủ: “Tổ cha ba cái thằng soạn báo cáo cho “mấy anh đọc”: ”Thu nhập dân cư tăng….35%! Tăng, tăng, tăng cái “củ xê” gì mà một thằng đi cách cái mạng từ những năm 45 mà hôm nay “bát phở” chỉ còn là hoài niệm!”
Ấy vậy mà, từ hôm em Nguyễn Phương Nga, (cùng với 2 em nữa ở bên Tầu và bên …nước Bắc Triều Tiên) đồng loạt được bấm nút phát ngôn thay mặt Đảng-Nhà Nước rằng thì nà: “lên án sự can thiệp bằng quân sự vào công việc nội bộ của một nước có chủ quyền”….rằng thì nà: “Tạo tiền lệ cho mọi sự can thiệp vào nơi khác", rằng thì nà: "gây tổn thất cho người dân thường”…vv... và vv...
Hùa theo chị Nga, để tỏ vẻ ta đây còn có lập trường chống đế quốc Mỹ và hiểu biết hơn Đảng và Nhà Nước nhiều, mấy ông tướng tên tuổi chưa ai nghe thấy bao giờ, nhảy lên Tivi, trên các tờ báo lớn có cả học vị “giáo-sỹ-tiến-sư” để rảng rải về cái “kịch bản thâm độc của Đế Quốc Mỹ”, về cái mục đích ruy nhất của Mỹ là những mỏ dầu(?). Pháp với Anh chẳng qua chỉ là thi hành cái “kịch bản đã vạch sẵn” của Mỹ mà thôi! Rồi để tỏ vẻ hiểu biết, họ kể ra một lô, một lốc những ai, những ai, những tờ báo nào, chính phủ nào “cực lực phản đối”, đồng thời lên án các “phương tiện truyền thông phương Tây”. Lạc hậu đến mức “Mỹ căm thù Gadhafi từ lâu vì Gadhafi là người chống Mỹ, vu cáo cho Gadhafi đã cho nổ sàn nhảy lính Mỹ ở Bá Linh, nổ máy bay ở Lốc-cơ-bai(?!) nên nhân dịp này muốn loại bỏ ông để có một chính phủ thân Mỹ hơn! Đấy cũng là những lý do để mấy ông “tướng ný sự đại lạc hậu” giải thích vì sao Mỹ không can thiệp vào Tuinisie, vào Ai Cập mà chỉ ở cái nước có một lãnh tụ chống Mỹ số 1 châu Phi này!?
Nghe, nhìn và đọc mấy ông “tướng hết hơi” này, tớ bỗng thấy ngứa cái…mồm quá! Nhưng nghĩ lại: Mình nói TIẾNG TA còn họ nói TIẾNG TẦU thì cãi nhau với họ chỉ có mỏi mồm, phí sức. Nhất là cái quyền được nói, được viết, hiện nay đâu có thuộc về mình! Thôi thì biết gì, nghĩ gì cứ tung lên mạng. Biết đâu có ai đó bị ảnh hưởng ít nhiều bởi những những ný nuận mốc meo của họ (kể cả mấy ông lãnh đạo không biết internet là cái chi chi, không biết chữ gì ngoài chữ Quốc-ngữ nên …không đọc báo gì ngoài Nhân Dân và..Quân Đội)!
Thôi thì đành nêu lên những gì mà tớ nghe, đọc và thấy được ở cái vụ nổi dậy hàng loạt ở Bắc Phi gần đây nhất, xem được và nghe được ngay tại nhà tớ trên kênh “Tivi5Monde” của truyền hình cáp mấy hôm nay…
NHỮNG CÁI NHÌN CÙNG CHUNG CHỖ ĐỨNG
-Trước tiên, tớ muốn trích dẫn một con người mà thế giới triết học, xã hội học, văn học, báo chí…khi nói đến 3 chữ tắt B.H.L là ít ai mà không biết. Ông là Bernard Henri-Levy, người luôn có mặt ở các điểm nóng trên thế giới bằng túi tiền riêng, chẳng ai giao nhiệm vụ để tìm Sự Thật từ chính cái Tai, Con Mắt và Trái tim của ông để đưa ra những giải pháp đúng lẽ, đúng lý đúng tình nhất qua những cuộc chiến ở Bosnia, ở Irak, ở Afghanistan. Và lần này …là ở Tuinisie, Ai Cập rồi Libya…,ông đã dấn thân “chui” vào cái tận cái thành phố Benghazi bị bao vây để nói lên sự thật! Ông tuyên bố trên tờ Le Monde ngày 25/3/2011 rằng: Tôi chẳng có cương vị gì hợp pháp cả, tôi chỉ đại diện cho lương tâm tôi. Tôi lên án cái thói “lười biếng Tây phương” (Paresse occidentale) về sự chậm trễ cứu giúp một triệu người dân thường Benghazi đang bị quân của Gadhafi bao vây và dội bom, bắn pháo không thương tiếc…..Ông yêu cầu sớm ngăn chặn ngay những đạo quân địa ngục” (colonnes infernales) phải tiêu huỷ bọn này càng sớm càng tốt! Cơn ác mộng cần được chấm dứt!”. Ông lên án cái bệnh “Hoà bình chủ nghĩa” (pacifisme)và tự nhận: “Chính vì cái bệnh này mà tôi muốn chấm dứt cuộc chiến tranh do Gadhafi gây ra chống lại nhân dân hắn.”
Nói về những thiệt hại trong 5 ngày oanh kích ông cho là: Quá ít cho một dân tộc đã phải chịu đựng độc tài và bạo lực cả 42 năm!”
Khi nói đến Bắc Kinh và Nga lên án việc “can thiệp vào nội bộ” nước khác BHL đã đặt thẳng vấn đề “Họ đang lo đến Tây Tạng và Tchétchénia của họ!”…
Không chỉ dùng “sức mạnh của tiếng nói”,ông tìm gặp được tất cả 31 người trong “Hội Đồng Quốc Gia Chuyển Tiếp”(C.N.T) rồi gọi thẳng điện cho bộ Trưởng ngoại giao Pháp Alain Juppé (mà ông luôn được coi trọng) để được mang 2 đại diện Madmoud Jibril và Ali Zedan đến trình bày sự thật và đề đạt nguyện vọng trước Hội Nghị G8 …
Ông đặc biệt nhấn mạnh đến những điều dối trá về đình chiến nhưng tăng cường đánh phá phe nổi dậy hoặc “bắt dân làm con tin” đến sống xung quanh mình, được gọi là “nhân dân luôn đứng bên Gadhafi!”. Ông gọi hắn ta là “Kẻ bắt con tin chuyên nghiệp!”….
Còn rất nhiều sự tai nghe mắt thấy được phát ra, viết lên, quay thành phim được tung lên mạng….với cái đầu và trái tim ủng hộ lực lượng nổi dậy, hoan hô sự can thiệp của những người bị một tên độc tài đáng phải loại bỏ. Nào là:
-Benghazi thành phố bị bao vây, đang bị chết dần mòn dưới hoả lực của bọn thân Gadhafi!....Mọi khu dân cư đều bị pháo và tăng bắn phá không thương tiếc….Có một gia đình chết 6 người trong đó có 3 em bé, một lên 2, một lên 5, một 12 tuổi…
-Quân đội Gadhafi đang bị dồn tới đường cùng.
-Gadhafi đang ở trong ngõ cụt.
-Con đường duy nhất cho Gadhafi là đối thoại và nhường lại chính quyền cho CNT…..
Và mới nhất :
-Đêm thứ bảy 26/3 Ajdibiya và Brega đã được “giải phóng”! Quân đội thân chính phủ đã bỏ chạy sang hàng ngũ quân nổi dậy hàng loạt ….tất cả đều có hình ảnh và nhân chứng được đưa lên các phương tiện truyền thông phương Tây.
Kèm theo là những lời bình luận ủng hộ cuộc can thiệp bằng quân sự để cứu một dân tộc đang đứng trước thảm hoạ diệt chủng?
Lắm bài viết sao nó giống cái thời “Ta”… “tự giải thích” cho thế giới và cho chính “Ta” cái lý do cần kéo quân vào Campuchia để “cứu thoát" một dân tộc khỏi hoạ diệt chủng từ tay bọn “Pol-Pốt Iêng Xa-ri Khơme đỏ” đến thế!
Tất cả những lời hay, ý đẹp, những hình ảnh, những video-clip tớ được xem tận mắt, nghe tận tai làm cho cái đầu và trái tim tớ càng vững vàng hơn ở những điều tớ đã viết ở mấy entries trước là không sai, không “hiếu chiến”!
Với sự can thiệp của nước ngoài đối với một dân tộc đang bị những tên độc tài diệt chủng , thì tớ ủng hộ cả 2,3,4,tay.
Cũng như khi thấy một nhà hàng xóm hoặc nhà nào đó đi qua mà có tiếng kêu cứu của những người con, người vợ đang bị chủ nhà chọc tiết, lột da dần dần. Anh có đạp cửa vào cứu hay không? Có bị coi là can thiệp vào nội bộ của gia đình đau khổ đó hay không? Hỡi các ông “đồng chí” của tên “chó điên-hung thần-ác quỷ” Gadhafi đáng bị treo cổ này???
VÀ ĐÂY, NHỮNG CÁI NHÌN KHÔNG CÙNG CHỖ ĐỨNG
Tớ chỉ xin nhặt ra đây những ý kiến tương tự hoặc còn cứng rắn, quyết liệt hơn mấy ông sỹ-tiến-sư-giáo-tướng- thiếu tác giả của các loại bài: ”Ai đứng sau cuộc nổi dậy ở Libya?” hoặc “Nổi dậy ở Libya là kịch bản của Mỹ”….vv, và vv gấp nhiều lần:
Chỉ một ngày hôm nay (26/3/2011), trên nhiều tờ báo phương Tây mà các vị cách mạng “vô sản (nhưng cực…giầu) đến cùng”, thường lên án là đưa tin “độc hại, không nên đọc” thì: Họ đã công khai in và phát trên mạng những bài viết chửi Mỹ, chửi Obama, chửi Sarkozy mà “không sợ tù” hết nước hết cái như sau:
-“Người ta muốn có dân chủ, người ta kiếm được sự vô chính phủ? (chơi chữ giữa démocratie và anarchie)
-“Ben Ali đã ra đi nhưng quá nhiều Ben Ali đang trở lại “(Chế diễu cuộc nổi dậy ở Tuinisie).
“Đả đảo Sarkozy! Chúng tôi không muốn dùng tiền đóng thuế của người dân vào cuộc giết hại dân Libya”
-Chúng tôi muốn hãy dùng tiền để lo cho đời sống dân Pháp đang khó khăn hơn là theo Mỹ vào cuộc phiêu lưu không lối thoát này… thậm chí gọi Tổng thống của họ là :
-Sarko, tên "tự huyễn hoặc làm lớn"! (mégalomanie) hãy thôi cái trò tự đánh bóng mình trước lần bầu cử năm sau đi!
-Nếu chúng ta gây chiến với mọi tên bạo chúa thì ngày nào đây sẽ mang chiến tranh đến Trung Quốc, Bắc Triều Tiên và…nhiều nước khác nữa?
-Nên gọi các nước Mỹ, Anh, Pháp là các “nước du côn” (Etats des voyous) và gọi Liên Hiệp Quốc là Liên Hiệp..cướp” (Etats des bandits!).
Còn nhiều ý kiến nặng nề hơn, phứa văng mạng hơn, đều được các tờ báo như Le Monde, Le Figaro.... đăng ngay bên những bài của H.B.L!
Chẳng sao hết! Chẳng có một điều luật nào cấm viết và cấm đăng những điều thoá mạ chính phủ và người đứng đầu chính phủ cả.
Video do các phái viên đặc biệt được phái đến hiện trường quay cả những cảnh máy bay liên quân đánh phá các căn cứ quân sự, ngăn chặn đường tiến quân của các đoàn xe tăng của Gad đang tiến vào Benghazi. Cũng những camera đó lại cho xem các cuộc biểu tình ủng hộ lãnh tụ với cả ngàn khẩu hiệu ủng hộ “người dẫn đường” có ảnh to đùng và zoom luôn vào cảnh một người “con tin” đang hôn ảnh Gadhafi một cách nồng nàn thắm thiết rồi hô “Lãnh tụ chúng ta muôn năm” ..Cũng camera ấy lại cho chúng ta xem cảnh đại bản doanh boong-ke của Kadhafi bị tàn phá tan tành bởi tên lửa điều khiển Tomahawk chỉ có sai số trong vòng…một mét!
Và mới sáng nay (chủ nhật 27/3/2011)thôi, là cảnh đàn áp thẳng tay các nhà báo phương Tây ngay tại một khách sạn trung tâm Tripoli bằng đấm đá, tát tai, tịch thu máy quay phim, chụp ảnh và bắt đi một công dân nữ Lybia đã đến gặp các nhà báo phuơng Tây …
Và cuối cùng, cuộc họp báo của người đại diện “chính phủ "Gad” tuyên bố: Đó là những kẻ đã vi phạm “luật pháp của một nước có chủ quyền” đã cấm không được ra khỏi nơi ở, cấm tự do tiếp xúc với dân mà vẫn cố tình vi phạm!!!
Tất cả đều được truyền đi khắp thế giới (Tivi5Monde 8giờ VN). Ai muốn xem muốn nghe, muốn suy nghĩ hay bình luận gì xin cứ việc!
Thế đấy! Tự do là thế đấy! Văn hoá và “dân trí” chính là cái chỗ dám để cho mọi ý kiến được phát biểu, qua con mắt và nhận thức của từng người, tuỳ cái chỗ đứng cuả từng người…
Đâu có như “ta”, từ chỗ “giả vờ vô tư” bỗng đồng loạt quay ngoắt 180 độ ….lên án như xưa lên án Đế Quốc Mỹ đánh Saddam Hussein ở Irak, bắt Noriega ở Panama….và đưa mọi lập luận để bảo vệ cái chuyện “ta đánh đây là đánh cho Liên Sô, cho Trung Quốc, cho vô sản toàn thế giới” khi kéo quân sang Lào và gần đây là Campuchia.
Thế mới biết một vấn đề nhỏ như chuyện đối xử giữa hàng xóm với nhau, có nên “đèn nhà ai nhà nấy rạng” hay không đã khó có câu trả lời thống nhất huống hồ chuyện đại sự chiến tranh đổ máu, chết người.
Ai đúng? Ai sai? Ai là chính nghĩa? Ai phi nghĩa? Nên đứng vào phía nào? Hay im lặng là vàng? TẤT CẢ ĐỀU DO CHỖ ĐỨNG CỦA MỖI NGƯỜI.
NHƯNG NGUY HẠI HƠN CẢ LÀ: BẮT CẢ TRIỆU CON NGƯỜI PHẢI ĐỨNG CÙNG CHỖ VỚI MÌNH, NGHĨ NHỮNG GÌ MÌNH ĐÃ NGHĨ, NÓI LÊN CÁI GÌ MÌNH ĐÃ NÓI. NGHĨ, NÓI SAI, NGƯỢC LẠI VỚI MÌNH LÀ ..PHẦN TỬ XẤU, LÀ LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH!.
Xin hỏi: Sự áp đặt tư tưởng như vậy có phải là một chính sách độc tài không nhỉ?

(*) Chẳng hiểu hai ông “tiến sỹ tướng” có hai cái tên Lê văn Cương và Lê văn Phương là hai hay là một? Chẳng lẽ biên tập giới thiệu sai? Nhưng xét cho cùng hai ông hay một ông cũng… chỉ là một(!) vì chắc chắn cùng làm chung nuận án tiến sỷ “Mác Lê Mao” chung một lò đào tạo cấp tốc, chung một giáo trình Mác-Lê soạn thảo những năm 40-50!

Nguồn : nhatsibaothu Blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét