Chùm thơ mừng hai thi hào Xuân Diệu và Huy Cận được nhân dân tặng hoa
Trần Mạnh Hảo
VÂY GIỮA RỪNG HOA
“Mặt trời sinh đóa hoa hồng
Mẹ hiền sinh những anh hùng thi nhân”
(M.Goocky)
-Cận ơi, Diệu chết mất
Cả một trời hoa hoa
Nhân dân tấn công ta
Bằng hoa tươi Cận ạ !
-Trời ơi, Diệu đừng lạ
Hai mươi bốn Điện Biên
Hoa biến thành biển cả
Vây anh hùng thi nhân
-Cận ơi, hoa cảm phục
Ta phải vui ngàn lần
Con ta không vào ngục
Con ta vào lòng dân
Kìa, Diệu ơi cảnh sát
Cũng đến chia tự hào
Họ thu hoa về bót
Hoa cũng vào thiên lao…
Phản Tràng giang
Sông chảy trong bàn tay trẻ thơ
Chỉ tay đường lối ấy bơ thờ
Tràng Giang đoản mạch chơi bè phái
Làm cả tay chèo sóng vẩn vơ
Nước nước non non buồn gấp gấp
Sơn sơn thủy thủy chán chường ngây
Đoản giang tù túng đòi khoe sóng
Rờn rợn da trời nước chảy thây
Bèo dạt đùn mây hàng núi bọt
Chim nghiêng cánh giả thế thời nghiêng
Hồn quê rười rượi sầu hun hút
Sông bỏ trời xanh gió xích xiềng
Ai phản Tràng Giang phải đổi dòng
Bao giờ dân tộc hết long đong
Lửa thiêng còn chút dìm con nước
Buồm thưở xưa nhờ gió mới giong…
Huy Cận ru con
“Đặt tên con Hà Vũ
Bố mong ước đời con
Sẽ bay vào vũ trụ
Thăm sao sáng trăng tròn”
(Thơ Huy Cận)
Bố ru từ cõi hư vô
À ơi Hà Vũ cơ hồ lãng du
Tự do nào hóa ngục tù
Làm người lương thiện cho dù oan khiên
Hồn xưa tìm khóa vô biên
Ngậm ngùi địa ngục đảo điên thiên đường
Thiện căn còn nợ tai ương
Làm người dù có tan xương cũng làm
Đau lòng quýt nhận lời cam
Thân lươn thế cuộc còn ham lấm đầu
Ngủ mơ con nhé ngục sâu
Anh hùng đâu, tiểu nhân đâu, hỡi người ?
Sài Gòn 23-3-2011
Trần Mạnh Hảo
Cũng cha cũng mẹ sinh thành
Trả lờiXóaKẻ hèn Người mãi sử danh lưu truyền
Kẻ ác độc Người dịu hiền
Kẻ làm trâu ngựa Người nguyền đấu tranh