Nhãn

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013


TẠI QUỐC HỘI, ÔNG DƯƠNG TRUNG QUỐC NÓI TOẠC VỀ SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP


Bài trên VietNamnet:
Hiến pháp ‘treo’ đến bao giờ? 


ĐBQH Dương Trung Quốc: Chưa bao giờ Hiến pháp được bàn thảo một cách sôi nổi như hiện nay.
Rất nhiều hội thảo, những tập sách dày.
Nhưng ta có thể nói đây là tất cả ý kiến nhân dân không?
Cả ngày hôm nay (27/5), QH thảo luận ở tổ về dự thảo sửa đổi Hiến pháp. Buổi sáng, tại tổ Đồng Nai, ĐB Dương Trung Quốc, thành viên Ban biên tập dự thảo, đã có bài phát biểu dài 15 phút. Ông mở đầu với quyền phúc quyết của người dân:
“Toàn nhân danh”
Quyền phúc quyết đang trở thành một nguyên lý mà tất cả các bản hiến pháp đều hướng tới. Nhưng theo tôi, hiện người dân chưa có công cụ để thực hiện quyền này.
Chưa bao giờ Hiến pháp được bàn thảo một cách sôi nổi như hiện nay. Dù có rất nhiều thiện ý trong quá trình lấy ý kiến nhân dân nhưng theo tôi, chúng ta vẫn chưa có cơ sở nào để khẳng định ta đã tập hợp hết ý kiến.


Chúng ta đang ăn thịt đất nước mình

Ngô Minh

Cách đây vài ba năm, báo chí đưa tin làm tôi giật mình: Đến năm 2012, Việt Nam phải nhập than đá ! Thế mà đến năm 2011, nước ta đã phải nhập hàng nghìn tấn than đá từ nước ngoài. Ai cũng lo, ai cũng bức xúc. Ôi thuở ấu thơ tôi được các thầy dạy :” Việt Nam ta rừng vàng biển bạc”. Bây giờ thì sắp cạn rồi sao ? Nhìn lại đối mới từ năm 1986 đến nay, một thực trạng đau lòng đang diễn ra khắp nơi : Chúng ta đã khai thác, buôn bán tài nguyên quốc gia một cách ồ ạt, vô tội vạ. Dường như thu nhập GDP đất nước đều do buôn bán tài nguyên mà có, còn hàng hoá sản phẩm mang hàm lượng chất xám cao chiếm tỷ lệ không đáng kể. Nghĩa là từ “đổi mới” đến nay, chúng ta đang sống nhờ bán tài nguyên, chứ chẳng làm được thương hiệu gì bền vững có tầm cỡ thế giới cả. Nhìn qua Hồng Kông, Ma Cao,Singapore , Nhật Bản… mà thương cho đất nước mình. Người ta chẳng có nhiều tài nguyên khoáng sản, sao người ta giàu thế . Còn mình bán tài nguyên mà ăn, rồi con cháu vài thế hệ sau ăn không khí à ?

Bán đất bán rừng là bán cả linh hồn


       Bán đất bán rừng là bán cả linh hồn

Đỗ Trường
(CHLB Đức)


S
áng nay đang còn cuộn chăn trên giường, Tiến Bọ cạnh nhà, đập cửa vực tôi dậy. Đang tơ lơ mơ ngủ bị đánh thức kể cũng hơi bực, nhưng cố giữ hòa khí, không lần sau lật khật bia rượu đâu đó, hắn ức, không đến đón về cũng mệt. Định kéo chăn ngủ tiếp, hắn xỉa tờ giấy vào mặt, vừa copy bài viết trên quechoa.vn của nhà thơ Ngô Minh đọc thì khoái, nhưng ức lên tận cổ. Tôi sẵng giọng: Ức gì? Từ trước đến nay, ông thích và chỉ đọc thơ ca Nguyễn Trọng Tạo, bây giờ ông lại đổi sang Ngô Minh, là thế quái nào? Hắn gãi đầu gãi tai, đến bài “Chúng Ta Đang Ăn Thịt Đất Nước Mình“ thật sự tôi thích cả Ngô Minh nữa.

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

ÔNG TRƯƠNG DUY NHẤT BỊ BẮT


ÔNG TRƯƠNG DUY NHẤT BỊ BẮT

PHÚC LỘC THỌ BÀN VỀ BỨC ẢNH BỊ ÁP GIẢI RA MÁY BAY CỦA TRƯƠNG DUY NHẤT:

NGÊNH NGANG TRƯƠNG DUY NHẤT, ĐƯỢC ĐƯA RA MÁY BAY KHÔNG BỊ CÒNG TAY; CÁN BỘ ÁP GIẢI ĐẦU HƠI CÚI VÀ TỎ VẺ ƯU TƯ, TỐI TỐI... KHI ĐƯỢC GIAO NHIỆM VỤ ÁP GIẢI BỊ CAN-BLOGGER TRƯƠNG DUY NHẤT ?! (ẢNH: TUỔI TRẺ )

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

BÀN QUA VỀ SỰ BẤT LƯƠNG


BÀN QUA VỀ SỰ BẤT LƯƠNG

Trần Mạnh Hảo

Ảnh Nguyễn Phương Uyên được đăng trên trang bìa tạp chí TIME của Hoa Kỳ

Trên website “ Nhân dân” điện tử thứ hai ngày 20-5-2013 , tác giả : Lê Võ Hoài Ân viết về vụ án “Đinh Nguyên Kha & Nguyễn Phương Uyên chống nhà nước” của tòa án tỉnh Long An xử “tội yêu nước” rải truyền đơn chống bọn Trung Quốc xâm lược của hai thanh niên Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên có tên  Cổ vũ cho hành vi phạm pháp là hành động bất lương, có đoạn viết như sau :
Về Ðinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên, mọi người lương thiện đều mong mỏi họ sẽ nhận thức sâu sắc về lỗi lầm, để nhận được sự khoan dung của pháp luật, từ đó phấn đấu trở thành công dân có ích. Khi còn thiếu bản lĩnh và sự chín chắn, sai lầm có thể xảy ra; nhưng xã hội luôn rộng lượng, sẵn sàng giúp họ về với con đường đúng. Vì thế cổ vũ, khuyến khích họ đi theo cái xấu và có hành vi phạm pháp là việc làm bất lương.

( Trích bài : “Cổ vũ cho hành vi phạm pháp là hành động bất lương” của Lê Võ Hoài Ân – website “nhân dân” điện tử thứ hai ngày 20-5-2013)


Việc báo chí lề trái ( mà phải), lề phải ( mà trái) bàn qua tán lại vụ tòa án tỉnh Long An kết án oan khiên, xử tội hai thanh niên kể trên nặng nề về “ tội yêu nước” mọi người đã tường tận, khỏi phải nhắc lại. Nay, chúng tôi chỉ bàn qua lời chửi bới của báo Nhân Dân với dư luận các blog tự do và dư luận toàn thế giới lên án vụ xử án tàn bạo, bất chấp công lý , xử theo luật rừng, luật phát xít, kết án tù năng nề hai thanh niên tốt đẹp chỉ vì họ yêu nước, rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc.

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

Hà Nội tiếu lâm truyền kì


Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 119)

Vũ Duy Chu
( Sưu tầm & Sáng tác)

QUỐC… CƯỜI


Dân tình nước X nghèo khổ đói rách lắm nên các Giáo sư, Tiến sĩ ngành Hoạt náo học nước này luôn phải nghĩ ra các chiêu trò nhằm thức tỉnh dân chúng đang mụ mẫm, suốt ngày chỉ lo kiếm miếng ăn. Nào là chọn hoa gì làm quốc hoa, chim gì làm quốc chim, bướm gì làm quốc bướm, trang phục nào làm quốc phục để nâng tầm vóc nước nhà cho ngang tầm với thiên hạ Đông Tây.
Có một thanh niên tỉnh lẻ nọ tên Tèo (tên phiên âm tiếng Việt) đệ trình lên Nhà nước một phương án: Chọn nụ cười đẹp nhất, tiêu biểu thân thiện nhất làm Quốc cười cho nước X. Anh ta lập luận trước Hội đồng Khoa học Thẩm định thế này:
- Thưa quý bà, quý ông. Trong bao nhiêu thứ quốc… quốc…, tôi xin đề nghị hãy ưu tiên số 1 là xây dựng Chương trình Quốc cười. Nước ta xưa nay ai cũng tự hào vì có tiềm năng du lịch dồi dào, rừng vàng biển bạc, có vẻ đẹp tiềm ẩn, là điểm đến của Thiên niên kỷ... Nhưng ngành du lịch nước ta vẫn còi đẹt dí dì dị, không phát triển được. Theo tôi, lí do là tất cả các nhân viên mọi ban ngành liên quan đến du lịch không biết cách nở nụ cười thân thiện thu hút khách, người quê tôi gọi nôm na là cười cầu tài. Tôi rất tự tin khi nói rằng, nếu chương trình Quốc cười của tôi được quý vị ủng hộ rốt ráo, chỉ trong vòng 6 tháng, bộ mặt du lịch nước ta sẽ hoàn toàn mới mẻ. Và chúng ta có thể thu hàng tỷ đô la từ khoảng 30 triệu du khách/ năm tới đây.

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Vĩnh biệt nhà thơ Vĩnh Phúc


Đặng Văn Sinh
                             Khi tro bụi rửa mặt

Đọc tập thơ  Kinh Tuyến đen của Vĩnh Phúc
NXB Hội Nhà Văn 2009


            Nhà giáo, nhà thơ, nhà phê bình văn học, nhà biên kịch điện ảnh, nhạc sĩ Vĩnh Phúc, tên thật là Đoàn Đình Phúc, tuổi Quý Tỵ (1953) tại Thừa Thiên - Huế, từng sống, dạy học và sáng tác tại Cam Ranh, Khánh Hòa, vừa qua đời bởi căn bệnh hiểm nghèo giữa lúc tài hoa đang phát tiết. Anh từng viết nhiều kịch bản phim truyện, nhiều bài phê bình văn học và ca khúc có giá trị. Cuối năm 2009, anh xuất bản tập thơ "Kinh tuyến đen" do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành theo khuynh hướng sáng tác Hậu hiện đại. Trước lúc xuất bản hơn một năm, Vĩnh Phúc có gửi cho tôi tập bản thảo. Đọc qua tôi thấy đây là những sáng tác có chất lượng nên đã viết bài phê bình Chú gà trống gáy vỡ mặt trời, sau đó, theo gợi ý của nhà thơ Mai Văn Phấn, tựa đề được đổi thành Khi tro bụi rửa mặt. Bài đã đăng tải trên một số trang web văn chương trong và ngoài nước. Để phân ưu với gia đình nhà thơ Vĩnh Phúc, tác giả xin đăng lại trên blog, xem như nén hương kính viếng hương hồn một nghệ sĩ đa tài nhưng yếu mệnh đất Cố Đô.
         Đ.V.S                                                                                         
Kinh tuyến đen không đơn thuần chỉ là tập thơ mang màu sắc Hậu hiện đại phá vỡ kết cấu ngôn ngữ truyền thống như một cố gắng tìm tòi theo dòng Tân hình thức, mà còn ở khả năng biểu đạt khá đa dạng những biến thái của xã hội công nghiệp chưa hoàn thiện nhưng đã có biểu hiện suy thoái.
Một trong những đặc trưng của chủ nghĩa Hậu hiện đại là tính hoài nghi cộng đồng với những khái niệm không phải bắt nguồn từ nhận thức lý tính mà mang tính đột biến, quy chiếu từ những góc nhìn hiện sinh làm biến dạng hiện thực thành thứ hiện thực hư vô hoặc hiện thực cực thực. Kinh tuyến đen, tuy cũng xuất phát từ nguồn nguyên liệu hiện thực nhưng cái hiện thực được phơi bày trước mắt chỉ là thứ ảo giác. Hiện thực được ẩn tàng dưới lớp vỏ phi lý của loại tư duy phi logic, lối suy tưởng ngược. Vì thế không thể tìm thấy sự dễ dãi trong ngôn ngữ biếu đạt. Trong mỗi câu thơ, Vĩnh Phúc đều đặt vào đó một ý tưởng, một triết lý nhân sinh. Các chất liệu cấu thành thơ ở đây vừa mang tính bình dân lại vừa siêu hình, bí hiểm. Nó cũng là một dạng cấu trúc ngôn ngữ đặc trưng đại diện cho một trường phái thơ ít nhiều mang tính nổi loạn.
Những hiện tượng đời sống cùng vấn nạn nhân sinh trong một cộng đồng xã hội thiếu vắng điểm tựa tinh thần, mù mờ về văn hóa, khủng hoảng nhân cách, được hình tượng hóa bằng ngôn ngữ thơ thông qua những lát cắt bất chợt của một cây bút từng trải. Yếu tố triết luận, cho dù đôi lúc thái quá vẫn là cái nền khá vững chắc hỗ trợ cho những ý tưởng đột xuất. Cách tư duy của Vĩnh Phúc thường là đi từ khái quát rồi đến cụ thể, từ vĩ mô đến vi mô mang tính chiêm nghiệm. Đặc điểm hiện sinh trong thời Tiền công nghiệp Việt Nam nhưng lại là Hậu công nghiệp của thế giới văn minh luôn có một khoảng cách. Sự không tương thích về những định chế dường như đang tạo nên những giá trị khập khiễng, thiếu bền vững, là nguyên nhân của sự mất ổn định. Công thức đi từ khái quát đến cụ thể, từ số phận cộng đồng đến thân phận con người luôn được quán xuyến trong toàn bộ tập thơ. Về mặt logic hình thức, Vĩnh Phúc không diễn đạt theo theo phong cách cổ điển dựa vào trình tự đoạn mạch mà kết cấu thường bị phá vỡ, câu văn đảo ngược, ý tưởng thật lồng trong ý tưởng giả, trật tự cú pháp đổi chiều, gây nên hiệu ứng thẩm mỹ khác nhau trong tư duy đối tượng tiếp nhận.

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013


Bỏ tù một đóa hoa
Trần Mạnh Hảo

Lời dẫn : Ngày 16-5-2013, tòa án tỉnh Long An đã tuyện phạt Nguyễn Phương Uyên, cô sinh viên 20 tuổi 06 năm tù và 03 năm quản thúc vì tội yêu nước rải truyền đơn chống bọn xâm lược Trung Quốc







Nguyễn Phương Uyên đứng trước tòa
Em xinh hơn mọi loài hoa trên đời
Em không phải đóa mặt trời
Mà sao bóng tối rụng rời vây quanh


Trước vành móng ngựa gian manh
Phương Uyên chợt mọc lên thành đóa sen
Trái tim yêu nước thắp đèn
Phương Uyên em giữa bùn đen sáng lòa

Em là nụ, em là hoa
Bởi yêu nước phải ra tòa em ơi
Đưa tay chúng tính che trời
Làm sao che nổi nụ cười trinh nguyên


Tư do tuyên án bạo quyền
Cám ơn mẹ sinh Phương Uyên tuyệt vời
Bỏ tù hoa, bỏ tù người
Bỏ tù đất nước giống nòi quê hương

À ơi nước Việt đau thương
Ngủ đi những đóa hoa đương ngồi tù….

Sài Gòn ngày 17-6-2013

T.M.H
Nguồn: Tác giả gửi trực tiếp


Ông có biết Phương Uyên, Nguyên Khang là ai thưa ông?



Lời Tác Giả: Hôm nay, ngày 16/5/2013, tại tòa án nhân dân tỉnh Long An, thành phố Tân An đã diễn ra phiên tòa “công khai” xét xử hai sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha với tội danh “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”. Kết thúc phiên tòa chiều nay với mức án dành cho Đinh Nguyên Kha là 8 năm tù giam và 3 năm quản chế; với Nguyễn Phương Uyên là 6 năm tù giam và 3 năm quản chế. Bản án nặng nề dành cho hai cháu làm tôi đau lòng lắm! Tôi viết bài này kính gửi TBT Đảng CS Việt Nam Nguyễn Phú Trọng để thỉnh cầu ông cho phép tôi được đi tù thay hai cháu, vì tôi đã già không còn có ích cho ai nữa trong khi hai cháu Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha là những hiền nhân của Tổ Quốc. Hai cháu sẽ là ngọn cờ chống lại sự bành trướng xâm lược của kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam trong tương lai! ÔNG CÓ BIẾT PHƯƠNG UYÊN VÀ NGUYÊN KHA LÀ AI KHÔNG?

(Kính gửi ông Nguyễn Phú Trọng, TBT Đảng CS Việt Nam)

Ông có biết Phương Uyên và Nguyên Kha là ai không?
Là những thanh niên ưu tú của nhân dân toàn nước Việt
CNCS không rành nhưng kẻ thù của nhân dân là ai thì biết
Và các cháu đã sẵn sàng dấn thân để cứu dân tộc, non sông

Chúng ta phải làm thế nào để được họ gọi bằng ông
Đừng để các cháu khinh rẻ chúng mình là già rồi sinh lú
Hèn với giặc, ác với dân, ghét tự do, yêu độc tài, bài dân chủ
Chỉ vì đồng đô la và địa vị chức quyền mà bán biển đảo, núi sông!



Hoa Kỳ yêu cầu trả tự do ngay lập tức cho Phương Uyên và Nguyên Kha
17/5/2013


- Tuyên bố của Đại sứ quán Hoa Kỳ về Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên
Chúng tôi quan ngại về việc một toà án Việt Nam đã kết án Đinh Nguyên Kha 8 năm tù giam và Nguyễn Phương Uyên 6 năm tù giam với các tội danh chống chính quyền.
Các bản án này phần nào cho thấy một xu hướng đáng lo ngại là các nhà chức trách Việt Nam sử dụng các tội danh trong các luật về an ninh quốc gia để bỏ tù những người chỉ trích chính phủ vì họ bày tỏ quan điểm một cách ôn hoà. Những việc làm này trái với quyền tư do ngôn luận và như vậy cũng trái với các nghĩa vụ của Việt Nam trong khuôn khổ Công ước Quốc tế về Các quyền Dân sự và Chính trị cũng như các cam kết thể hiện trọng Tuyên ngôn Nhân quyền Thế giới.
Chúng tôi kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do cho những tù nhân lương tâm và cho phép tất cả người dân Việt Nam được bày tỏ quan điểm chính trị của họ một cách ôn hoà.
Nguồn: ĐSQ Hoa Kỳ

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013


TIẾNG NÓI UYÊN, KHA TRƯỚC TÒA, LỜI CẢNH TỈNH CUỐI CÙNG CHO ĐẢNG CSVN



Nhà thơ Hoàng Hưng
Chắc tôi không cần nói nhiều về sự phi pháp, phi nghĩa, phản dân phản nước, và cũng thật ngu xuẩn của những kẻ kết án nặng nề hai em Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên.
Phi pháp phi nghĩa vì không thể hạch tội hai em “chống ĐCS”, đơn giản vì không có tội danh này trong luật của chính nhà nước VN, vì không thể đồng nhất ĐCS với Nhà nước hay Dân tộc.

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

Gửi bà Nguyễn Thị Kim Ngân


Gửi bà Nguyễn Thị Kim Ngân


Dù vô cùng ít hy vọng lá thư này được bà biết và đọc, nhưng tôi vẫn viết, bởi niềm tin mãi là một trong các chuẩn mực của xã hội văn minh. Niềm tin không chỉ của tôi đặt vào bà với tư cách Phó Chủ Tịch Quốc Hội mà nó còn là niềm tin của một Con Người đối với một Con Người.
Thưa bà,
Tôi được biết bà vừa đắc cử vào vai trò Ủy viên Bộ Chính Trị trong nội bộ ĐCSVN. Theo thông lệ, lẽ ra tôi nên chúc mừng bà, nhưng tôi đã không nói, vì đó là việc nội bộ của ĐCSVN mà bà là một đảng viên trong đó. Điều này có nghĩa nó không liên quan gì đến tôi – một công dân bình thường. Tôi viết lá thư này với tư cách một công dân gởi đến bà Nguyễn Thị Kim Ngân – Phó Chủ Tịch Quốc Hội – một người do dân bầu ra;
Tôi viết lá thư này với tư cách một người cha và được sự nhờ cậy của vợ tôi với tư cách một người mẹ,
để trình bày với bà về hai đứa nhỏ [*]: Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.

Thực dân mới


Thực dân mới 



Phạm Thị Hoài
 "...Hiển nhiên HAGL và VRG không đại diện cho dân tộc Việt Nam, nhưng những người nông dân Lào và Campuchia bị mất đất và tước sinh kế chỉ đơn giản thấy đó là Việt Nam, người láng giềng tuy nhược tiểu trên trường quốc tế nhưng tự tin rằng mình hùng mạnh nhất ..."


Cáo buộc của tổ chức Global Witness đối với Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) và Tập đoàn Công nghiệp Cao su Việt Nam (VRG) đang được loan tải và phân tích trên hàng loạt cơ quan truyền thông quốc tế. Tờ Spiegel số vừa phát hành [i] cũng có riêng một phóng sự về việc này.(Xem thêm bản báo cáo của globalwitness)
Bài báo bắt đầu bằng hình ảnh một người đàn ông Lào 27 tuổi gầy guộc, đánh độc một chiếc quần đùi, ngồi xổm trên khoảnh hiên bé xíu trước túp nhà sàn dựng bằng phên dậu của mình ở làng Ban Hatxan, nơi anh sống với vợ và cha mẹ. Trước mặt anh là ba con thằn lằn bất động, bữa tối của cả nhà. Toàn bộ tài sản còn lại của gia đình là ba con gà và một con lợn. Anh không dám cho nêu tên thật. Anh đã phải chạy trốn khi tập đoàn HAGL của Việt Nam sang Lào chiếm đất trồng cao su với quy mô lớn. Người Lào ở đây gọi người Việt là những ông “trùm cao su”. Anh kể: Gia đình anh vốn sinh sống bằng mảnh đất trồng thốt nốt. Cách đây ba năm HAGL đem quân khai hoang đến, không báo trước, đốn rừng, đốt sạch mọi thứ, nhà anh cũng bị đốt.

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

Đau thương hành



Thế Dũng (CHLB Đức)



Đau thương hành
Trường ca Kính tặng Tổ Quốc Việt Nam



T
ống biệt chưa ghê bằng tử biệt
Tử biệt chưa kinh bằng sinh ly
Sinh ly ? - Giời ạ ! – Thật thảm thiết …
 Nước nát - Nhà tan - Đành biệt ly?
Biệt ly ! - Mười chết, một sống sót 
Sinh Nam Tử Bắc huyết lệ nhòa 
Vạn xác trẻ già vùi đáy biển
Sinh Bắc Tử Nam máu thành hoa?
Cả hồn lẫn xác đều bị hiếp
Mà vẫn say sưa uống ngẩn ngơ 
Tâm thần phân liệt dưỡng ma quỷ 
Dương Khí suy tàn hoại Thiên Cơ
Ngót bốn mươi năm liền một dải
Hà cớ chi còn bức tử nhau?
Sợ bị thủ tiêu thà tự tử
Độc đảng! Độc tài!
Độc hành đau !
Tống biệt đôi khi giống tự sát
Tử biệt - Sinh ly dù tai ương
Em thành người mới ta cũng khác
Không biết đau thì không biết thương!
Tự mê tự trói cơ chế ác
Bao nhiêu thủ lĩnh đành ra đê
Sao không đa đảng, đa phương sách
Để tinh hoa dân tộc tự tìm về ?

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Thơ Trần Nhuận Minh



          Hà Nội, trưa

                    Trần Nhuận Minh



          Những người hành khất
          Nằm dài trên ghế đá bên hồ
          Tôi đến thăm một nhà thơ
Không nỡ gõ cửa trưa
Cũng nằm dài cùng họ...

Tôi cũng là kẻ ăn mày ở cuộc đời này
Nhặt lòng tốt rơi vãi
Trong bóng hoàng hôn sau một vụ cướp đường
Làm vần điệu...
Ai đó chìa cho người bị cướp đồng tiền cuối cùng
Để mua vé về quê hương...

Hoa mùa thu ơi
Em nở vàng cho ai...

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

DI TẢN VÀ VƯỢT BIÊN


DI TẢN VÀ VƯỢT BIÊN  
KÝ ỨC VỀ  NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN CỘNG SẢN

Bùi Trọng Cường & Nguyễn Phục Hưng

Sau ngày 30-4-1975, một ký giả Tây phương đã viết là ‘Dưới chính sách khắc nghiệt của Cộng sản, nếu cái cột đèn mà biết đi chắc nó cũng…vượt biên’.  (Ginetta Sagan). Câu nói dí dỏm của Sagan đã diễn tả được một thực trạng rất bi hài của dân dộc Việt Nam trong khoảng thời gian hơn hai  mươi năm kể từ Tháng Tư, 1975 cho đến năm 1996.
Những người chạy trốn chế độ Cộng Sản có thể chia làm hai đợt chính: Đợt đầu được mệnh danh là người Di Tản vì họ rời Việt Nam ngay trong khoảng tháng Tư 1975 và đợt thứ hai thường được mệnh danh là ngưòi Vượt Biên, dù bằng đường bộ hay đường biển.

Những ngày tị nạn đầu tiên


                                           
Những ngày tị nạn đầu tiên

Nguyễn Văn Tuấn

Hôm nay, nhân dịp 35 năm kỉ niệm ngày 30/4 và ngày cuối tuần, tôi nhớ lại những ngày tị nạn đầu tiên trên xứ người. Xin ghi chép vài hàng để các bạn, nhất là những bạn chưa từng biết cuộc sống tị nạn ra sao, biết được một thời đau khổ …
Sau 3 ngày đêm lên đênh trên biển, ghe chúng tôi gồm 23 người cập bến Budi. Budi, sau này tôi mới biết là một làng chài ở phía nam Thái Lan, giáp biên giới Mã Lai. Budi không phải là lựa chọn của chúng tôi. Thật ra, lúc ra đi, đâu ai biết ghe mình sẽ đến đâu. Chỉ mong rằng nếu may mắn thì sẽ đến một vùng đất nào đó thuộc các nước Đông Nam Á có trại tị nạn của Cao ủy Tị nạn Liên hiệp quốc (UNHCR) hay được một tàu hàng ngoại quốc thương tình cứu vớt; còn nếu không may mắn thì sẽ bỏ mạng trên biển. Chúng tôi sẵn sàng chết. Nhưng ghe chúng tôi may mắn. Khi nhìn thấy đất liền từ xa, tài công quyết định mở hết ga hai cái máy dầu trực chỉ thẳng đến đó. Chưa đến nơi thì gặp thuyền đánh cá của người địa phương, họ lấy hết dầu, hết gạo, và dĩ nhiên là luôn tài sản trên ghe, rồi chỉ đường cho chúng tôi vào bờ. Gần đến bờ thì ghe hết dầu, và chúng tôi phải lội (nếu ai biết lội) và giúp nhau bồng bế vào đất liền.
Lên bờ. Mừng hết lớn. Sau 3 ngày đêm trên chiếc ghe vốn được đóng để đi sông (chứ không đi biển) mà sống sót như thế thì quả là quá may mắn. Đói. Khát. Nhọc nhằn. Chúng tôi mệt nhừ. Có vài chị khi lên bờ chỉ biết nằm lăn ra vì đói quá. Nhìn toàn cảnh thật là thảm thương, vì ai cũng mặt mũi đen sậm (sau mấy ngày phơi nắng biển), quần áo lếch thếch, chẳng có giầy dép gì cả. Riêng tôi thì chỉ còn cái quần đùi và cái áo sơmi đã biến thành màu đen sau mấy ngày gần buồng máy.

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

50 Quán Cơm giết sinh viên Sài gòn  -  trộn đầy hóa chất .


SÀI GÒNKhu Làng Ðại Học Thủ Ðức, Sài Gòn có tới 50 quán cơm sinh viên bao quanh, với giá chưa tới 10 ngàn đồng (khoảng 50 cent m) một dĩa cơm trắng với ba món canh, xào, mặn.

Thức ăn được chế biến từ hóa chất. (Hình: báo Người Lao Ðộng)


'Việt Nam, ngôi sao sắp tắt'

Cập nhật: 15:40 GMT - thứ sáu, 10 tháng 5, 2013
Dự đoán tăng trưởng của VN cho năm 2014 đã bị giảm bớt xuống 5,2%
William Pesek, người phụ trách cột báo thường xuyên Bloomberg View của hãng tin tài chính Bloomberg, vừa có bài nhận định riêng về kinh tế Việt Nam với tựa đề "Việt Nam, Ngôi sao sắp tắt" (Vietnam’s Star Is Dimming). BBC Tiếng Việt xin giới thiệu cùng quý vị:

Thế nhưng, mối rủi ro lớn nhất cho tương lai Việt Nam có lẽ chính là sự hoài cổ.
Giống như các nên kinh tế có thể thành cọp, Việt Nam đang phải đối diện với những mối đe dọa mới: một cuộc khủng hoảng đang làm tê liệt châu Âu, một nước Mỹ đang sa sút, và một nước Nhật đang bị vung tay quá trán.