CŨNG TAI, CŨNG MẮT, CŨNG ĐẦU, NHƯNG KHÁC CHỖ ĐỨNG NÊN KHÁC NHAU CÁI ….MỒM!
Nhạc sĩ Tô Hải
Đáng lẽ tuần này, thay vì việc “xía vô chuyện nước người“, tớ sẽ trở về với “chuyện nước nhà” bằng một loạt bài cứ ấm ách mãi trong đầu mấy tuần nay mà chưa đủ sức ngồi lên ki-bót gõ mấy dòng về:
-Những “chuyên ra” tạo những con số % mà các nhà kinh tế có tên tuổi trong và ngoài nước đã dùng lý lẽ cực kỳ chuyên môn bác bỏ vì nó là: “nguỵ tạo”, là “không biết lấy ở đâu ra”, là “đầy mâu thuẫn”, là tự sướng, tự nói dối mình chứ… phá sản đã lồ lộ trên con đường “Ta đi tới”! Kinh tế học ba xu như tớ, tớ sẽ lấy lý luận thực tế rút ra từ ….. báo cáo của bà xã mỗi ngày ra chợ một lần để kiếm sống, bằng những cái hoá đơn tiền điện, tiền nước, tiền gaz, tiền học, tiền thuốc, tiền rác, tiền gửi xe, tiền điện hành lang, máy bơm nước chung cư ….trăm thứ hầm bà lằng tiền gì cũng tăng theo ở ngay gia đình tớ ,.. đến mức ngày 7/3 , vừa lãnh xong lương hưu từ thời bao cấp hơn ba triệu bạc cụ Hồ, bà xã đã than: Mới có mồng 10 mà chẳng còn đồng nào trả tiền học cho con! Riêng tớ, từ tháng 3 này tớ đã tình nguyện không ăn sáng bằng cách….ngủ liền đến 11 giờ trưa cho đỡ khổ vợ, khổ con ….Tớ định tung luôn cả cái câu của ông bạn vàng văng tục như hát hay từ những năm còn chung nhau một tấm chăn trấn thủ: “Tổ cha ba cái thằng soạn báo cáo cho “mấy anh đọc”: ”Thu nhập dân cư tăng….35%! Tăng, tăng, tăng cái “củ xê” gì mà một thằng đi cách cái mạng từ những năm 45 mà hôm nay “bát phở” chỉ còn là hoài niệm!”