Chống càn
Phạm Xuân Trường
(Qúy tặng CCB Đoàn Văn Vươn)
Làm ra bão ấy tại trời
Vinh Quang không sóng, lòng người nổi giông
Phù sa Văn Úc tươi hồng
Ngỡ như máu của cha ông dội về
Hiền lành như cỏ ven đê
Vì đâu tiếng thét bốn bề gầm lên
Chống càn xưa mấy ai quên
Bảng vàng bia đá khắc tên chói ngời
Đất này máu trộn mồ hôi
Trời không cướp của, sao người cướp công
Cha đi gìn giữ non sông
Chiến tranh đã tạnh, người không trở về
Vươn từ bùn đất chân quê
Theo cha bạc tóc lại về tay không
Lần hồi cò vạc mom sông
Đói lòng Đảng vẫy cờ hồng lại tin
Đồ Sơn giông bão chưa im
Quán Nam, Tràng Cát nổi chìm chẳng vơi
Đầy tớ uống rượu máu người
“Chủ nhân phè phỡn” vét nồi cơm thiu
Ngày xưa vì thuế vì siu
Anh Pha, chị Dậu đìu hiu kiếp người
Cường hào ác bá chết trôi
Bây giờ đồng chí thay trời trị dân
Trùng trùng lớp lớp quan quân
Muỗi không lọt nữa thường dân hả trời
Thương thay con chó mồ côi
Thoát làm sao được lưới người bủa vây
Nguyễn Du ơi hỡi có hay
Kiều kêu chẳng thấu đất dày trời cao
“Người tay thước, kẻ tay dao
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi”
Hai trăm năm ấy qua rồi
Dân đen là cỏ dưới thời quan, vua...
Phải đâu bom đạn ngày xưa
Nhà tan cửa nát nắng mưa dãi dầu
Ban thờ xe ủi vùi sâu
Bát hương giày xéo lấm màu bùn đen
Phải đâu giặc cướp cuồng điên
Toàn là đồng chí dưới trên một làng
Xưa cha theo Đảng chống càn
Nay con vì Đảng cả làng chống ta
Súng tự tạo, sóng dư ba
Tiếng bom Hồng Thái, Trung Hoa vọng về
Một mai sừng sững trên đê
Tượng đồng hoa cải bốn bề bình yên
Chúa Trời có thấu lòng chiên
A-Men con lạy khắp miền nhân gian.
Phạm Xuân Trường
Hải Phòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét