Nếu
có ai làm nhục đảng, làm mất niềm tin vào đảng, thi đó chính là Đại tá, PGS-TS,
nhà giáo ” u tối” Trần Đăng Thanh
Minh Diện
Tôi không có vinh hạnh
được nghe buổi lên lớp về Biển Đông của ông đại tá phó giáo sư, tiến sỹ, nhà
giáo ưu tú Trần Đăng Thanh cho các lãnh đạo đảng ủy khối, lãnh đạo đảng, tuyên
giáo, cộng tác chính trị, quản lý sinh viên, đoàn, hội thanh niên các trường
đại học cao đảng tại Hà Nội, ngày 16-12-2012, mà chỉ được nghe qua một băng ghi
hình của con trai một người đồng đội. Những gì nghe nhìn được, làm tôi vô cùng thất vọng vì quân đội ta lại có
một vị đại tá với những học hàm như vậy, mà hành vi ứng xử thiếu văn hóa, cách
nói năng bỗ bã, tùy tiện và nhố nhăng hết chịu nổi.
Thái
độ hách dịch, bề trên, thái độ trịch thượng võ biền của Trần Đăng Thanh, thể
hiện khi ông ta chỉ tay xuống dưới nói: “Đồng
chí kia cất cái báo đi, cất kính đi. Tôi nói như vậy mà vẫn đọc báo, không nên
như vậy !”. Ông là sĩ quan quân đội, đến nói chuyện với các cử tọa có trình
độ cả, đâu phải cha người ta, người ta đâu phải là lính của ông?
Xin nói để ông Thanh
biết, mọi diễn giả không có quyền bắt mọi người phải lắng nghe mình nói, dù là
Tổng thống. Anh nói hay, nói đúng, người ta chăm chú nghe và vỗ tay. Anh nói dở
người ta huýt sáo, thậm chí bỏ về, có khi còn ném cà chua trứng thối. Một
người nổi tiếng hùng biện và đầy quyền lực như Fidel Castro trong một lần nói
chuyện ở Cung đại hội đảng cộng sản Cu Ba năm 1981, có người huýt sáo, ông đã
ngừng nói, và xin lỗi đám đông thay vì đe nẹt người huýt sáo.
Sự
trịch thượng, tự đề cao mình của đại tá Trần Đăng Thanh còn bộc lộ một cách lộ
liễu khi ông khoe khoang : “Đời người có
nhiều hạnh phúc, hôm nay là một ngày hạnh phúc,
vì tôi đi giảng, đi nói tới 4 hội nghị Phật giáo Đại cửu viện, và bây
giờ nói với đội ngũ trí tuệ nhất của đất nước”.
Và “Tôi rất tự hào vì đội ngũ trí thức của chúng ta có tâm có tầm, như
hiệu trường đại học y luận văn giỏi này,
bắn súng giỏi này!”.