KÝ ĐINH QUANG ANH THÁI, NHỮNG KIẾP PHONG TRẦN...
Đặng Văn Sinh
Lần đầu được đọc tập ký hoàn chỉnh của nhà
báo Đinh Quang Anh Thái, một tác giả người Việt hải ngoại, tự nhiên trong đầu
tôi nảy ra sự so sánh với hàng ngàn vạn bài ký “mậu dịch” của hơn tám trăm tờ
báo dưới sự chăn dắt của Ban Tuyên giáo Trung ương. Hóa ra, đó toàn là những
sản phẩm đồng phục được chế tác bởi những tác giả, qua sự đào luyện của hệ
thống trường ốc, trong đó, cá tính đã được mài nhẵn, tư tưởng được kiểm soát
chặt chẽ, mọi phản biện xã hội đều bị giới hạn trong phạm vi cho phép, vì thế,
cái gọi là ký ấy chỉ là những văn bản véo von ca ngợi, tự sướng của những cây
bút thủ dâm chính trị, tự huyễn hoặc mình. Loại báo chí ấy chẳng những không có
lợi, mà trái lại, rất có hại, bởi nó thực chất là dối trá, lừa phỉnh nhân quần.
Dẫn chứng thì không thiếu, chỉ xin nêu ra trường hợp “Trong xà lim án chém”
(hồi ký của Phạm Hùng) và “Bất khuất”(hồi ký của Nguyễn Đức Thuận), mà chính
người được giao trách nhiệm viết là nhà văn Trần Đĩnh đã hơn một lần khẳng định
là bịa đặt theo sự chỉ đạo...