Đọc "Gió đi
dưới trời"của Thế Dũng
Đỗ Trường
Đ
|
úng như đã hẹn, trưa thứ bảy vừa
rồi nhà thơ Thế Dũng tạt qua chỗ tôi. Anh đeo cái túi lệch cả người. Thấy vậy,
tôi vỗ vỗ vào túi. Anh cười, có quà em thích. Rồi anh cởi túi đưa cho tôi, nặng
như cục gạch. Vợ tôi giữ anh ở lại dùng cơm trưa. Anh bảo, phải đi ngay, sắp
đến giờ làm việc với khách hàng rồi, có tập tùy bút, đối thoại vừa ra lò, tặng
cho bọn em đọc chơi. Tôi lôi cục gạch của anh ra, lướt đọc Gió Đi Dưới Trời.
Thế Dũng bước lên xe, tôi kéo cửa hỏi, gió nào chẳng đi dưới trời, sao lại có
cái tên mập mờ, đánh đố thế này?
Đấy mới là
chữ, đọc em sẽ hiểu nghĩa của nó, rồi anh vội phóng xe đi.
Gió Đi Dưới
Trời* của Thế Dũng gồm
ba phần, tùy bút, đối thoại và hồi âm, được in trong gần bảy trăm trang sách.
Không biết Thế Dũng đã có chân trong hội nhà văn Việt Nam ở trong nước hay
chưa? Và nếu như Thế Dũng chưa có trên dưới 20 cuốn sách đã in. Thế quái nào
tôi cũng xui lão, xẻ cuốn này, đảo đi đảo lại bài đóng thành 3 tập, đặt đơn vào
hội như mấy đồng chí viện trưởng, thứ bộ trưởng trong nước đã từng làm. Có thêm
một chút thập thò sau trang sách, tôi bảo đảm chắc như mỳ ăn liền. Nhưng đọc
hết cuốn sách, tôi lại giật mình, thế này thì không ổn. Nếu như đứng trên quan
điểm của bà vợ, chính trị viên trong nhà của tôi, cuốn sách này dứt khoát phải
loại ra một nửa, khi phát hành trong nước. Vì Thế Dũng dám cả gan bóp dái ngựa
hơi bị nhiều, ngoài ra, viết đối thoại, phỏng vấn với những cái tên còn đại kị,
như Cù Huy Hà Vũ, Vũ Thư Hiên, Hồ Trường An, Viên Linh….