Trời ơi! Kinh khủng quá!
"Cụ Phan Bội Châu vì nước lao khổ làm Cách mạng cứu nước, khi Cụ mất năm 1942 cả nước truy điệu chít khăn tang. Thế mà giờ đây một kẻ đang ngồi trong QH dám chửi rủa bảo Cụ Phan "cõng rắn cắn gà nhà, mở đường cho quân phiệt Nhật đánh chiếm và giết chết nhiều triệu người Việt Nam"!
Có Trời Đất gì nữa không đây. QH và mọi người cả nước để yên cho kẻ ấy ư?.
Quý vị hãy xem chính Thầy cũ và bạn cũ của kẻ ấy tố cáo kẻ ấy (chuyện mới chứ không phải chuyện cũ hồi y đi học đâu!)
Nguyên văn Hoang Hữu Phước mới viết gần đây:
“tất cả các phe nhóm và đảng phái chính trị đều hoặc làm tay sai cho Pháp hay Nhật hay Hoa hay Mỹ, hoặc tự bươn chải chỉ biết dùng nước mắt bạc nhược cố tìm “đường cứu nước” (như Phan Bội Châu khóc lóc với Lương Khải Siêu [2] khi nhờ Lương Khải Siêu giới thiệu với Nhật xin giúp kéo quân sang Việt Nam đánh Pháp, mà không biết mình rất có thể đã “cõng rắn cắn gà nhà”, “rước voi về dày mả tổ”, mở đường cho sự quan tâm của Quân Phiệt Nhật tàn bạo đánh chiếm và giết chết nhiều triệu người Việt Nam sau này, và phải nhờ Lương Khải Siêu ban phát cho lời khuyên can mới hiểu ra sự nguy hiểm của lời yêu cầu Nhật đem quân đến Việt Nam giúp đánh Pháp), và tất cả đều chống Cộng. Chỉ có Đảng Cộng Sản Việt Nam đánh thắng tất cả, tạo dựng nên đất nước Việt Nam thống nhất" (xem tại đây).
Bài này tôi đọc ở Blog Phạm Viết Đào do chủ blog chuyển đăng từ Blog Cánh cò. Do đoạn đầu chưa vào đề ngay, tôi nghĩ là ông thầy nói chuyện cũ của Hoàng Hữu Phước cho nên tôi đọc hơi chểnh mảng, nhưng đọc chưa hết đoạn sau tôi phải GIẬT BẮN NGƯỜI NHƯ CHẠM ĐIỆN! Bất giác tôi phải thốt lên: "TRỜI ƠI! KINH KHỦNG QUÁ! Lại đến mức như thế nữa ư? (Chuyện mới tinh chứ không phải chuyện cũ hồi HHP đi học đâu)
Trước hết rất khâm phục và xin cám ơn người Thầy cũ của HHP đã viết lá thư mà tôi được xem. Tiếp đến cám ơn người bạn cũ (tên là Ng.) của HHP là người đáng coi có tinh thần trách nhiệm rất cao đối với xã hội đã chuyển lá thư của thầy cũ lên mạng. Đồng cám ơn chủ blog Cánh Cò và Blog Phạm Viết Đào.
Kinh khủng quá, không phải bình luận gì nữa! Chỉ xin lưu ý quý vị kiên trì dăm phút vì đoạn đầu tác giả bức thư chưa vào chuyện chính...