Nhãn

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

Trời ơi! Kinh khủng quá!

Trời ơi! Kinh khủng quá!

"Cụ Phan Bội Châu vì nước lao khổ làm Cách mạng cứu nước, khi Cụ mất năm 1942 cả nước truy điệu chít khăn tang. Thế mà giờ đây một kẻ đang ngồi trong QH dám chửi rủa bảo Cụ Phan "cõng rắn cắn gà nhà, mở đường cho quân phiệt Nhật đánh chiếm và giết chết nhiều triệu người Việt Nam"!
Có Trời Đất gì nữa không đây. QH và mọi người cả nước để yên cho kẻ ấy ư?.
Quý vị hãy xem chính Thầy cũ và bạn cũ của kẻ ấy tố cáo kẻ ấy (chuyện mới chứ không phải chuyện cũ hồi y đi học đâu!)
Nguyên văn Hoang Hữu Phước mới viết gần đây:
        “tất cả các phe nhóm và đảng phái chính trị đều hoặc làm tay sai cho Pháp hay Nhật hay Hoa hay Mỹ, hoặc tự bươn chải chỉ biết dùng nước mắt bạc nhược cố tìm “đường cứu nước” (như Phan Bội Châu khóc lóc với Lương Khải Siêu [2] khi nhờ Lương Khải Siêu giới thiệu với Nhật xin giúp kéo quân sang Việt Nam đánh Pháp, mà không biết mình rất có thể đã “cõng rắn cắn gà nhà”, “rước voi về dày mả tổ”, mở đường cho sự quan tâm của Quân Phiệt Nhật tàn bạo đánh chiếm và giết chết nhiều triệu người Việt Nam sau này, và phải nhờ Lương Khải Siêu ban phát cho lời khuyên can mới hiểu ra sự nguy hiểm của lời yêu cầu Nhật đem quân đến Việt Nam giúp đánh Pháp), và tất cả đều chống Cộng. Chỉ có Đảng Cộng Sản Việt Nam đánh thắng tất cả, tạo dựng nên đất nước Việt Nam thống nhất" (xem tại đây).
Bài này tôi đọc ở Blog Phạm Viết Đào do chủ blog chuyển đăng từ Blog Cánh cò. Do đoạn đầu chưa vào đề ngay, tôi nghĩ là ông thầy nói chuyện cũ của Hoàng Hữu Phước cho nên tôi đọc hơi chểnh mảng, nhưng đọc chưa hết đoạn sau tôi phải GIẬT BẮN NGƯỜI NHƯ CHẠM ĐIỆN! Bất giác tôi phải thốt lên: "TRỜI ƠI! KINH KHỦNG QUÁ! Lại đến mức như thế nữa ư? (Chuyện mới tinh chứ không phải chuyện cũ hồi HHP đi học đâu)
Trước hết rất khâm phục và xin cám ơn người Thầy cũ của HHP đã viết lá thư mà tôi được xem. Tiếp đến cám ơn người bạn cũ (tên là Ng.)  của HHP là người đáng coi có tinh thần trách nhiệm rất cao đối với xã hội đã chuyển lá thư của thầy cũ lên mạng. Đồng cám ơn chủ blog Cánh Cò và Blog Phạm Viết Đào.
Kinh khủng quá, không phải bình luận gì nữa! Chỉ xin lưu ý quý vị kiên trì dăm phút vì đoạn đầu tác giả bức thư chưa vào chuyện chính...

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Người Trung Hoa xấu xí

Người Cùng Khổ

Thời gian gần đây, cả thế giới khi đánh giá về việc giao thương, nhất là nói đến hàng hóa Trung Quốc (TQ) đều có cái nhìn thiếu thiện cảm. Dường như tất cả đều khịt mũi, lắc đầu trước hàng hóa TQ, xem nhãn hiệu made in China “là biểu tượng của sự dối trá đáng khinh bỉ”. Chính Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã nói đến các scandal thực phẩm ở TQ là: “Thể hiện sự xuống cấp đạo đức nghiêm trọng và sự mất liêm chính”.
 Vì sao ra nông nỗi này nếu như biết rằng trước đây cả thế giới đều ngưỡng mộ những doanh nhân người Hoa như mẫu mực của chữ tín, về nghệ thuật kinh doanh. Hàng hóa người Hoa sản xuất luôn đáp ứng các nhu cầu thiết yếu cho cuộc sống với những thương hiệu từ đời ông đến đến cháu, đời cha đến đời con đều được tin dùng.

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011



Đặng Văn Sinh
Chiều muộn
(Rút trong tập Kẻ chiếm dụng thời gian của thượng đế)

                                                    Truyện ngắn

Từ mấy chục năm trước, tuy là vùng hẻo lánh, góc thành phố này đã hội đủ các điều kiện thuận lợi cho một khu buôn bán sầm uất : bến xe, ga tàu, chợ và một con sông nhỏ có cây cầu bê tông nối hai bờ. Chính vì thế, vừa chớm bước vào thời kinh tế thị trường, con người như chợt  bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Thị dân đủ loại xoay như chong chóng với các thương vụ lỗ lãi, ít ai để ý đến một người đàn bà điên chẳng biết từ đâu mới đến chợ được dăm tháng. Cũng  không ai hỏi rõ tên tuổi, quê quán, chỉ áng chừng chị ta chưa đến ba  mươi, có khuôn mặt dễ ưa, da trắng, tóc dài, phải cái bàn tay bàn chân thô tháp, gân guốc như đàn ông. Dân chợ gọi là Con Điên. Con Điên ban ngày đi lang thang. Tối, tá túc ở một chiếc lều nào đó trong chợ. Gã quét chợ nhiều lần đuổi, có lúc đã phải dùng đến gậy. Con Điên túm đầu gậy trừng mắt ( đôi mắt bồ câu rất đẹp) bảo :
- Đừng cậy thế đàn ông bắt chẹt kẻ yếu nhá ! Đây mà thỉnh Quan Âm Bồ Tát thì cả nhà anh phải sa xuống chín tầng địa ngục.
Buổi chiều, khi chợ đã vãn người, Con Điên tha thẩn lượm lá bánh, nhặt những  hạt gạo còn sót lại, vừa ăn vừa nghêu ngao một bài hát cổ mà giọng điệu nghe buồn nẫu ruột:
Ly khách…chén rượu đắng nước mắt
Trăm năm, cuộc bể dâu, hồn phiêu diêu…

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Chọc tức dân

Nguyễn Quang Lập


Mình vốn cảm tình với bà Doan, Nguyễn Thị Doan, khi bà gọi ông Đỗ Văn Đương là nghị sĩ rau muống nhân ông Đương khẳng định lạm phát nước ta không cao nhất khu vực, bằng chứng là “một đĩa rau muống xào ở Thượng Hải tới 200 nghìn, nhưng ở Việt Nam chỉ mấy chục”. Nói thiệt lâu nay không để ý đến bà là ai, làm gì, đến khi đó mới biết bà là Phó chủ tịch nước. Kinh.
Cứ tưởng bà Doan cũng mới mẻ, tư duy sáng sủa, cũng mừng. Chẳng ngờ  hôm qua đọc bài “Vai trò lãnh đạo của Ðảng đối với cách mạng Việt Nam trong thời kỳ mới” của bà đăng trên báo Nhân dân  mới ngả ngửa người ra là mình đã nhầm. Vào đầu thế kỷ 21, khi mà hệ thống xã hội chủ nghĩa đã tan rã hơn ba chục năm, bà Doan vẫn nói thế này: “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, biết kế thừa những tinh hoa dân chủ của các Nhà nước pháp quyền trong lịch sử và đã, đang phát triển lên tầm cao mới, khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản…”.

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

Bài học về "Lực lượng thứ tư"...

Bài học về “lực lượng thứ tư” – Nỗi đau còn đó muôn đời

Hồn Quê

Trong quá khứ chúng ta đã có lực lượng thứ ba, đó là Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam, một tổ chức ngoại vi của Đảng, được thành lập sau sự kiện Tết Mậu Thân, nhằm tạo ra một tổ chức "đệm" giữa Mặt trận Giải phóng Dân tộc và các thế lực khác "làm cho kẻ thù bị cô lập cao độ".
Xa hơn trên chục năm trước đó chúng ta đã sử dụng “lực lượng thứ tư” (khái niệm tạm gọi), là “vô sản lưu manh” (VSLM) trong (CCRĐ). Khái niệm VSLM của Mác là: “tầng lớp vô sản lưu manh, cái sản phẩm tiêu cực ấy của sự thối rữa của những tầng lớp bên dưới nhất trong xã hội cũ, thì đây đó, có thể được cách mạng vô sản lôi cuốn vào phong trào, nhưng điều kiện sinh hoạt của họ lại khiến họ sẵn sàng bán mình cho những mưu đồ của phe phản động” (Tuyên ngôn đảng cộng sản). Vô sản lưu manh – tiếng Đức Mác dùng là: lompenproletariaat.